Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1638)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1638)

Nói Với Người Đã Chết

Tôi đẹp trai và anh cũng đẹp trai
Cũng thế sự cả hai đều rôm rả
Để buổi chiều dưới khung trời lộng gió
Mượn chun đầy, đây đó kết anh em!

Chuyện vui buồn, ấm lạnh…Dưới màn đêm
Kẻ lắng nghe, người huyên thuyên kể nói
Lúc giữa phòng, khi vỉa hè chập tối…
Biết bao là sôi nổi với mê say

Có ngờ đâu bỗng chốc lại nhạt phai
Tình khô cạn, chuỗi dài trôi lặng lẽ
Tôi âm thầm trong nỗi niềm quạnh quẽ
Anh xe đời sớm xế, cuộc lo toan

Bóng thời gian chầm chậm chuyển hoàng hôn
Những kỷ niệm héo mòn theo năm tháng
Có nhiều lúc nhìn khung trời bảng lảng
Thấy chút gì vương vấn ở tâm tư…

Rồi bất chợt hôm ấy quá sững sờ
Nghe hung tin hiện giờ anh đã mất
Đáy lòng tôi cuộn trào lên chất ngất
Trăm ảnh hình thân mật thuở quen nhau…

Hỏi linh hồn anh! Có hiểu vì sao
Tôi quay gót tìm vào nơi tĩnh mịch
Tránh gặp gỡ, quên cùng ai mến thích
Thu bóng về, ẩn tích kiếp phù vân?

Bởi vì anh làm rụng một vầng trăng
Trăng tình nghĩa muôn phần tôi ôm ấp
Anh nhẫn tâm bỏ các con yêu dấu
Khiến cho tôi cảm thấu lẽ bạc đen

Bứt ruột được!
Thì lý gì chỉ hai tiếng thân quen!...


1/9/2017
Nguyễn Thành Sáng


Vẫn Còn Tri Kỷ Tri Giao

Thật cảm khái hoá công cho nhặt được
Tấm chân tình, hạnh phước giữa dòng trôi
Tuổi ấu thơ từ mẫu giáo trường ngồi
Đến nay đã ngót rồi trên ba chục

Dẫu hiện tại Bậu theo chồng sung túc
Còn Qua thì hì hục nếm vị cay
Cũng thanh tao, cũng mắt phượng liễu mày
Cũng thuỳ mị đắm say vài Lãng Tử

Đây! Số phận hẩm hiu hoài chất ứ
Đấy! Sẵn sàng luôn giữ vẹn kết giao
Hiểu lo toan chia sẻ những nghẹn ngào
Nghĩa bằng hữu rộng chào tay dang đón

Dùng lí lẽ, khuyên điều hay lựa chọn
Không chanh chua, nhỏ mọn, tính toán gì
Nét dịu dàng hiền hậu mỗi một khi
Mình mắc nạn lâm li treo bọt sóng…

Là ngọn đuốc sáng soi tia kỳ vọng
Là gió đưa chiếc võng buổi trưa hè
Là bóng tàng rợp lá để đụt che
Là chỗ dựa lắng nghe tim buồn bã

Là khăn thấm lau khô hàng lã chã
Là trò hề lúc dạ ngất cơn đau
Là buồm căng uyển chuyển lướt con tàu
Là xanh thẳm tươi màu tô mộng sắc…

Dù thế lộ sơn khê xa dày đặc
Vẫn ôn hoà tâm đắc trọn niềm tin
Chẳng bạc vôi hờ hững thản nhiên nhìn
Mà thiết thạch gắn gìn duyên tri kỉ...

Chợt nhận ra!
Đời có Bạn sợ chi sầu thất chí.


November 22, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm