quảng trị quê anh
QUẢNG TRỊ QUÊ ANH
Rồi một ngày em về lại quê anh
Quảng Trị xưa đầy đau thương khói lửa
Thăm Bến Hải nơi chia quê đôi nửa
Người ở bên này nhớ bên nớ xa xôi
Cửa Tùng chiều mình lặng ngắm sao rơi
Cùng nhau nghe khúc tình ca của sóng
Lũ hải âu reo mừng mình chung bóng
Bờ cát dài như nhân chứng tình yêu
Anh kể về chuyện Thành Cổ năm xưa
Ông cha ta làm rạng danh một thuở
Trong tay anh em không còn bỡ ngỡ
Tuy lần đầu nhưng chan chứa yêu thương
Đưa nhau về thăm Dốc Miếu Cồn Tiên
Căn cứ xưa lưu danh nhiều chiến tích
Dù gian lao vẫn vẹn lời thề ước
Vì quê mình hy sinh cả máu xương
Trường Sơn chiều ta thắp vội nén hương
Phút tri ân công ơn người đã khuất
Vĩnh Mốc, Khe Sanh, Tà Cơn, Lao Bảo
Từng nơi từng vùng in xương máu cha ông
Và ta về bên thánh địa La Vang
Quỳ bên nhau nguyện lời thề son sắc
Chúa nhân từ chứng nhân từng khoảnh khắc
Ban yêu thương ngàn kiếp không chia lìa
Em sẽ về
rồi em sẽ trở về
Yêu quê anh như yêu quê mình vậy
Chắc bởi vì có anh đang ở đấy
Quảng Trị ân tình
khúc ruột
tâm liền tâm
Hương Ngọc Lan