giận mình
GIẬN MÌNH
Gió gầm lay vết xăm xiêu
Ý thơ gầy guộc lòng hiu hiu buồn
Dây tình chia nửa dại khôn
Bốn mùa luýnh quýnh, nụ hôn vẽ vời
Tầm thường mãi tầm thường thôi
Một đời nghiền ngẫm để rồi chênh chao
Ở đâu nuôi lớn ngọt ngào?
Ở đâu nhắc nhở cửa vào cửa ra?
Ở đâu sinh nụ kết hoa?
Ở đâu nòi giống bỏ qua đợi chờ?
Lần theo kẽ mắt xa bờ
Sáng đêm vỏn vẹn nước cờ giấu tên
Tự gàn mình thoát trắng đen
Mà như con khỉ chèm nhèm dưới sông...
23/11/2019
Tg: Nguyên Như