em, xuân đăk nông
EM, XUÂN ĐĂK NÔNG
Gió đến rồi, vạt nắng cựa thành song
Mắt em chao cuối chân trời hiền dịu
Mùa xuân Đăk Nông tưới đằm trái chín
Radio bình dị, khúc hát rừng thiêng
Xích mây vắn vít thênh thang lưng đồi
Mặt trời chiều đỏ hoắt
Dòng người rỉ rả nụ cười reo
Em bé nhỏ, trong khung tranh bỏ ngỏ
Đặn đầy như trăng sáng đại ngàn
Em xinh tươi cánh hoa ngọn cỏ
Mời xuân về nhấc gót tung tăng
Anh ngắm em từ phía sau bài thơ, đoạn nhạc
Dẫu xa xôi nhưng gần gũi người ơi
Anh muốn ôm em, cái ôm hiện thực
Và gối cho em đôi tay vững vàng
Anh tạo hình em mùa xuân trong nét chữ
Mặt giấy mềm mại, chiếc bút lại vừa tay
Viết những chân quê, mộc mạc màu con gái
Trên đất cao nguyên, miền núi mê say...
29/11/2019
Tg: Nguyên Như