hờn
Tác giả:
Tơ Duyên
Hờn là khi gặp làm ngơ. Hỏi không thèm nói giả vờ không nghe. Hờn là thương nhớ sắt se. Muốn chạy đến nói em nè anh ơi! Nhưng vì ghét quá đi thôi. Nên thà là nhớ chứ môi không cười. Hờn là như chú mèo lười. Ngoài sân...
|
thơ không đề
Tác giả:
Tơ Duyên
Cảm ơn anh đã cho em biết. Anh đang yêu tha thiết một người dưng. Người ấy đến từ gia đình nho giáo. Ngoan với hiền, lễ phép, nét đoan trang. Cô với anh từng trong tay say đắm. Hai tâm hồn từng hòa nhịp yêu thương. Anh hân...
|
thơ và mơ
Tác giả:
Tơ Duyên
Anh, Thơ và Em. Anh là nhà thi sĩ. Làm nhiều thật nhiều thơ. Vậy mà chẳng bao giờ. Nhắc tên em vu vơ. Đọc thơ anh em nhầm. Nghĩ xa xôi buồn vui. Về nhà em dệt mộng. Gọi tên ai thì thầm. Em ngu ngơ bơ vơ. Lạc lõng...
|
anh, thơ và em
Tác giả:
Tơ Duyên
Có phải chăng anh đang nói đến em. Hay em lại mộng mơ ao với ước? Hờn ghen ư? Vâng em hay dỗi hay hờn. Hiền lành ư? Không em chẳng có hiền đâu. Em rất ghét sự bất công áp chế. Những kẻ có quyền hay áp đặt kẻ thế cô. Em...
|
anh, em và mùa thu
Tác giả:
Tơ Duyên
Mùa thu sang mơ tan. Vĩnh biệt cuộc tình tàn. Sầu dâng buồn miên man. Tiễn bước ai sang ngang. Tình đầu tình đậm sâu. Thời gian không phai màu. Lời hẹn hò năm ấy. Sao anh nỡ quên mau. Cuộc sống nơi xứ lạ. Có làm anh phôi...
|
tháng mười yêu thương
Tác giả:
Tơ Duyên
Anh ơi! tháng Mười về. Nhìn lá rơi say mê. Tháng Mười anh còn nhớ. Ngày tiễn em xa quê. Quê hương em vùng biển. Nhấp nhô những con thuyền. Biển êm ái, dịu hiền. Đưa thuyền về bến duyên. Ngày em xa quê hương. Mưa ngập ướt...
|