thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1642)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1642)
Phải Nợ Ba Sinh
Nơi gác tía dáng hường lặng lẽ
Bút trải niềm khổ kẻ cô liêu
Chữ yêu lộng gió căng diều
Mà sao vần vũ thuỷ triều mang mang
Đặt sắp đặt lỡ làng chi bấy
Khiến tâm can ngọ nguậy liên hồi
Tưởng rằng gặp gỡ tròn đôi
Ngờ đâu bèo giạt sóng nhồi héo tim
Trái ngang trái nhận chìm dâu bể
Khúc tương tư thấm lệ dặm trường
Ru hời câu hát uyên ương
Nửa quạnh quẽ giường, nửa gối dầm mưa
Ai thấu hiểu! Tình vừa tha thiết
Nghĩa thâm sâu bất diệt tạc lòng
Lại rơi cảnh ngộ long đong
Bởi đò lạc bến, tuyết phong phủ trùm
Để tiếng dế cạnh lùm than vản
Lẫn côn trùng gọi bạn hằng đêm
Sương khuya đẫm ướt vai mềm
Lạnh đau dằng dặc nhói rêm mạch sầu
Nợ duyên nợ đáo đầu lần lữa
Nguyện ba sinh chất chứa ảo huyền
Phải chăng lỗi nhịp tiền duyên
Kiếp nầy trọn phỉ sở nguyền cố giao
Vấn vương vấn nghẹn ngào khắc khoải
Rót canh tàn hoang hoải trầm u
Xa xa đồng vọng chim gù
Lam khói mịt mù, khệnh khạng phù vân.
October 13, 2019
Tam Muội
Bâng Khuâng Lẻ Bóng
Tuyết bay bay, trắng phơi nền ảnh
Em co mình, cảm lạnh nằm kia
Bần thần, dã dượi, ủ ê
Bóng chân trĩu nặng, kéo lê mảnh sầu...
Phòng rộng thoáng, trải màu thanh thoát
Ôm gọn tròn héo hắt, cô đơn
Ai say êm ả nhạc đờn
Còn đây man mác, chập chờn, chơ vơ
Sớm thui thủi, thẫn thờ treo gió
Chiều mênh mang, vò võ niềm thu
Đêm thao thức giữa mịt mù
Khuya chăn gối lẻ, tự ru dỗ mình
Có những lúc lặng thinh thổn thức
Nghe cõi lòng nhói nhức râm ran
Mực nâu giọt nhểu đôi hàng
Ngâm nga khuây khoả cung đàn dở dang
Bầu diệu vợi Hồn Lang yêu dấu
Hay vật vờ tợ ảo khói sương
Không gian lờ lững về phương
Từ từ tan loãng, để buồn con tim...
Cũng diễm lệ Thuyền Quyên suối biếc
Lắm ngọt ngào tha thiết ngóng trông
Du thuyền đậu sẵn bờ sông
Chực đưa đón rước, ngoạn dòng mộng thơ
Vậy mà sao vẫn chờ, vẫn đợi
Ảnh hình người diệu vợi xa xôi
Để mây phủ tím vạt đời
Lối mòn thất thểu, ngậm ngùi mơ đan...
24/11/2019
Nguyễn Thành Sáng