thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1645)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1645)
Em Đeo Sợi Nắng
Em đeo sợi nắng lụn tàn
Chơi vơi bến vắng, tiếng đàn mỏi mê
Trăng khuya in bóng nẻo về
Niềm thương cửa gió kéo lê vật vờ...
Trái sầu nặn vọt ý thơ
Hàng mây xám ngắt hững hờ không trung
Bâng khuâng tay nắm sợi chùng
Vàng rơi lác đác, chạnh lòng mênh mang
Buốt băng quấn lấy canh tàn
Se hồn giá lạnh, lệ tràn có hay
Mơ màng lảo đảo tỉnh say
Ngả nghiêng mộng mị chan đầy tuyết sương
Thênh thang vạn khối khung buồn
Tim yêu ngập nhớ, trải vương vấn sầu
Ai vui nốc cạn chén đào
Còn đây sắc tím phủ màu quạnh hiu
Lang thang lạc nhánh tia chiều
Suối đăm đắm hướng, liêu xiêu vạt hình
Ngân nga khẽ khúc tang tình
Du dương khoảnh khắc, long lanh ửng trào
Trưa hè giũ hạt hanh hao
Tối treo ảo ảnh, dàu dàu ngắm soi
Xác đau, hồn phách nhoẻn cười
Dòng đưa xuôi ngược, rã rời bọt trôi
Nhìn ngang ánh trải lưng đồi
Mắt nai ngơ ngẩn, từng hồi giậm chân
Xá gì sóng vỗ đầu ghềnh
Cánh thuyền lặng lẽ lênh đênh lững lờ...
13/8/2019
Nguyễn Thành Sáng
Miên Man Dưới Bóng Tà Huy (2)
Tà huy loang lổ lêu nghêu
Sắc trời tiều tuỵ như trêu lòng người
Thẫn thờ cảnh vật kém tươi
Vờ vĩnh nụ cười, buồn bã không gian
Xám mây lơ lửng non ngàn
Nghìn cây rũ rượi bất an rụng rời
Nghe niềm quạnh quẽ chơi vơi
Tàn Thu, Đông ghé, lạnh lời vấn vương
Lệ dâng thấm ướt má hường
Ngổn ngang trăm mối dặm trường cút côi
Ngoài sân giun dế từng hồi
Đồng vang réo rắt ỉ ôi não nùng
Cuộc đời vô định mông lung
Tình yêu sự nghiệp mịt mùng bủa vây
Chắt chiu năm tháng dựng gầy
Thoảng cơn bão tố, sình lầy còn đâu
Khắc nghiệt kiếp, nhặt chuỗi sầu
Gió giông cuốn hút, bể dâu dập thuyền
Nghẹn ngào số phận hẩm duyên
Chênh chao chiếc bóng phỉ nguyền mênh mang
Thiên cơ rót lắm bẽ bàng
Lùa thêm băng giá võ vàng nữ nhi
Vụng tu hay trót lỡ vì
Mà nay phải điệu tiếng bi ai hoài
Bao giờ trí được nguôi ngoai
Tâm bình ngớt khúc đoạn đoài đắng cay
Cam Lồ rải rớt tim này
Cho thôi lận đận, lá lay nhận chìm.
November 26, 2019
Tam Muội