Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1647)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1647)

“Cơm Nhà” Xơi Thôi!

(Thơ vui)

Nghe em khảy tiếng đờn
Âm thanh trổi dập dồn
Chẳng còn êm ả nỉ non
Như thời ấm áp dưới tròn mảnh trăng!

Giây phút chạnh tần ngần
Trong lòng gợn xốn xang
Âm thầm bước lẹ qua đàng
Lần tìm quán nhậu tàng tàng chút say

Say cho bớt u hoài
Vì gặp nhằm ớt cay
Từ nay bốc cháy dạ dày
Khiến tui chẳng thể tung bay giữa trời

Hỡi ôi! Hỡi trời ơi
Giờ thấy khổ thật rồi
Mới vừa “đá bóng” tí thôi
Bị ghèn sư tử văng rơi đầy mình

Buồn buồn nén lặng thinh…
Chợt nhớ chuyện đôi mình
Năm xưa dưới ánh lung linh
Đến nơi hò hẹn, anh rình đợi em

Cứ mãi ở trong tim
Nhúc nhích hoài hổng yên
“Ai kia” như bóng con thuyền
Nếu nay hông lướt chắc duyên tiêu tùng

Rầu rầu nghĩ mông lung
Chợt thấy em sùng sùng
Kiếm tìm dáo dác khắp vùng
Mắt nai toé lửa hừng hừng đảo quanh…

Kỷ niệm thuở tình xanh
Bỗng sống lại lòng anh…
Thì ra bởi trái đơm cành
Thời gian trĩu nặng, rung rinh trước lùa…

Xị nầy cạn cũng vừa
Cảm thấu nỗi đậm đà
Vì thương mới vậy đó mà
Từ nay anh nguyện “cơm nhà” xơi thôi!


10/7/2018
Nguyễn Thành Sáng


Nỗi Niềm Con Gái

Là con gái em mang nhiều ích kỉ
Yêu em rồi đừng nghĩ ngợi những ai
Nay cô Hồng, mốt ả Huệ, nàng Mai
Eo ong chúa, chân dài đang nhí nhảnh

Là con gái em mang nhiều so sánh
Yêu em rồi đừng chạnh cảm sầu bi
Nâng cánh hoa héo hắt lại bù trì
“Ta thật muốn đem mi về nuôi nấng”

Là con gái em mang nhiều hụt hẫng
Yêu em rồi đừng ngẩng đón sao rơi
Giữa canh khuya tâm sự nỗi bời bời
Chừng gửi gắm bao lời từ đáy dạ

Là con gái em mang nhiều đanh đá
Yêu em rồi đừng phả cộc cằn âm
Nói mần chi thì hãy cứ âm thầm
Theo chỉ thị dù bầm gan tím ruột

Là con gái em mang nhiều nanh vuốt
Yêu em rồi đừng tuột khỏi tầm tay
Sát đầu vai ấm áp dẫu tháng ngày
Mưa giông bão nhụa nhày tràn khắp nẻo

Em là vậy! Trọn yêu mình móc ngoéo
Thề suốt đời lẽo đẽo có trước sau
Hiện mưu sinh thiếu thốn chẳng sang giàu
Lều lý tưởng cùng nhau xây mộng ước

Đó tánh nết...nhưng rồi anh sẽ được
Tấm chân tình xuôi ngược đến răng long
Tóc bạc da nhăn, mắt lõm khoé tròng
Mãi đằm thắm khuê phòng nồng hương lửa.


November 27, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm