hóa thân
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
(Phan Ni Tấn phổ nhạc). Khói bay lờ lững ven sông. Thuyền ai lặng lẽ xuôi dòng nước trôi. Bóng chiều thấp thoáng lưng đồi. Tiếng chuông giục kiếp luân hồi thoảng ngân. Tưởng xa mà hóa ra gần. Chưa chi lại muốn hóa...
|
hồi hương
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
Ta trở về Việt Nam bằng tàu ngầm. Rời biển Ðông. Ngược dòng Cửu Long. Chín cửa, vào cửa Ðại. Hai nhánh, lấy nhánh Tiền Giang. Xa Mỹ Tho lệ nhỏ hai hàng. Về Mỹ Tho lòng khơi gió lộng. Nổi lên cạnh cồn Rồng. Lấy đò qua...
|
hòa bình
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
Có nhiều đêm leo lên giường. Mắt ngó trần nhà suốt sáng. Ðâu phải nghĩ chuyện hoang đường. Mà chạnh nhớ về quê hương. Có nhiều đêm mộng bình thường. Thèm sống cảnh thời ông Thiệu. Thời cốt nhục tương tàn, hơn. Giờ...
|
gánh nước đêm
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
Khỏa nước bờ ao vỡ ánh trăng. Mảnh chìm mảnh nổi gợn lăn tăn. Nghiêng mình anh vớt đầy mơ mộng. Ðỡ tay em chạm chút băn khoăn. Ðộng đậy chân bèo con Lý đớp. Rung rinh đáy nước bóng chị Hằng. Thoảng bay trong gió mùi...
|
đường vào bến mê
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
Bóng mây
Nhân ảnh
Chập chùng
Thương người lỡ bước
Giữa vùng giao duyên
|
đường về
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
(Tặng Hồ Trường An và bằng hữu miền Ðông). Ðường về xa giải lụa. Núi đồi sóng biển say. Nắng chiều tô thành hạ. Cầu vắt trên chòm cây. Không chân rừng nghiêng ngã... Từng đoạn. Đường chiều nay. Bâng khuâng...
|
gửi bạn đường xa
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
Từ khi bắt nhịp giao hòa. Ðôi ta kiếp trước như là có nhau. Bao giờ cho đến nghìn sau. Ðốt lòng, ôi, những nôn nao thuở nào. Yêu người trong giấc chiêm bao. Trong đêm thức trắng, trong vào trong ra. Thẩn thờ ta lại...
|
giận
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
Giận em chẳng nói yêu anh
Không,
không,
không mãi
tuổi xanh bay vèo
Bạc đầu ngồi ngắm trăng treo
Ước gì ngày ấy em theo cùng chàng
|
gửi người bên ấy
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
Cám ơn mình đã chờ thư
Nhớ thì vẫn nhớ như từ mới quen
Ghét ai quen thói bon chen
Chính chuyên chẳng chịu mon men đa tình
Thư này riêng chỉ cho mình
Trời sao một cõi như tình yêu ta
|
giấc mộng hồng
Tác giả:
Nguyễn Tấn Hưng
Ðêm qua lấp ló nhà ai. Thấy người con gái mảnh mai trước thềm. Dặn lòng bước tới làm quen. Trước nhìn tận mắt sau khen đôi lời. Long lanh hạt ngọc của trời. Cửa hồn hé mở réo mời lẻn vô. Mắt đa tình vốn ngây ngô...
|