thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1662)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1662)
Nhớ Cha
Ánh mờ thu, nhẹ ru về nỗi nhớ
Vầng trăng thiêng sáng tỏ đã chìm sâu
Bốn mươi ba năm, bao ngàn trăn trở
Vọng thâm tình, vàng võ, rã tim đau
Cha ra đi không trao lời từ biệt
Một khuya sầu da diết cuốn bi thương
Trời mịt tối, trăng buồn như thống thiết
Nỗi tác tan biền biệt phủ mờ sương
Rời bệnh viện trên đường về lặng lẽ
Vạn niềm thương cào xé mảnh tâm can
Sao vội vàng tình trăng rời con trẻ
Để cả đời quạnh quẽ ngộp hồn tang!
Từ dạo đó trăng vàng không trở lại
Mảnh tình sâu đi mãi chẳng còn về
Cho lòng con lê thê niềm tê tái
Nhớ ngàn thương, trói mãi nỗi ủ ê
Đã bao lần rơi lệ, nhìn chúng bạn
Nụ hồn nhiên tỏ rạng ánh tròn trăng
Còn nơi ta nát tan trong nẻo lặng
Mảnh linh hồn khóc cạn mất tình thân
Chim còn non, con lần vượt trùng khơi
Giương cánh mỏng tìm bơi qua bão loạn
Từng bị rơi, loạng choạng với chơi vơi
Và bao lúc tả tơi, trôi nỗi hận…
Trời thu nay gió lần về thương nhớ
Bóng cha già ánh tỏ thuở ngày xưa
Vĩnh biệt rồi, đâu nữa, chỉ còn mơ
Sầu canh cánh từng giờ khi nung lửa!
Nguyễn Thành Sáng
Đêm Nằm Nhớ Mẹ
Nhân dịp lễ Tạ Ơn về thăm Mẹ
Thấy nụ cười ngấp nghé ở vành môi
Nét dịu hiền thuỳ mị lẫn tinh khôi
Dẫu mái tóc từng hồi tô điểm trắng
Bưng bửng sáng khi chân trời chưa nắng
Chạy ngược xuôi lo lắng chuẩn bị lần
Bữa cơm nhà đầy đủ tặng thân nhân
Nạp sức khoẻ năng cần cho dinh dưỡng
Tánh hoà nhã rộng lòng luôn độ lượng
Ý quật cường mãi hướng tới tương lai
Tuổi xuân thời rải rác khúc trần ai
Vẫn điềm tĩnh, chông gai hề quỵ ngã
Niềm kính trọng ngập tràn trong cõi dạ
Đấng sanh thành cao cả khắc ghi sâu
Nuôi lớn khôn, ấm áp, chở che dầu
Bao biến đổi bấy mầu lam thế sự
Dạy dỗ đỡ nâng, khuyên bằng mọi thứ
Đạo hiếu nên gìn giữ nghĩa vuông tròn
Chớ hững hờ với bổn phận làm con
Đã chồng vợ sắt son cùng chung bóng…
Đêm hôm trước chợt ê chề thất vọng
Bởi duyên trần phấp phỏng buốt ruột gan
Gặp trái ngang hứng miết giọt lệ tràn
Buồn dằng dặc lan man hoài suy nghĩ
Người nhỏ nhẹ ủi an đừng thất chí
Cặn kẽ lời tỉ mỉ quả nghiệt oan
Gắng tâm bình giữa cuộc sống đa đoan
Vì đời chẳng thập toàn như mong muốn
Hiểu lý lẻ, bỏ buông, khuây phiền muộn
Tình Mẫu Từ cuồn cuộn nước trường giang
Giờ nằm đây…ngẫm lại rớt hai hàng
Nghe da diết, ngày càng yêu mến Mẹ.
December 4, 2019
Tam Muội