thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1667)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1667)
HỒ THU GỢN SÓNG
Chẳng nói, chẳng rằng em khuất lơ
Làm cho vàng võ cánh hoa mơ
Trăng sương mấy độ ta thao thức
Nắn nót, nâng niu, dõi đợi chờ!
Ngày tháng trôi dần dưới bóng mây
Tình thơ, ý nhạc tụ thành cây
Cây thương, cây nhớ, cây tình ái
Nở đoá hương lòng vạn thắm say
Đất, nước đủ đầy với dưỡng sinh
Bàn tay cầm nắm tấm chân tình
Nắng mưa, khô đẫm lo vun xới
Sớm tối, thâu canh trọn bóng hình
Trông ngày ấm áp, lá xanh tươi
Óng mượi thân xinh dưới ráng trời
Duyên dáng khoe mình thân lắc nhẹ
Nhánh cành trổ nụ trải niềm vui!...
Vậy mà oi bức với mưa sa
Lung lắc, đong đưa dáng ngọc ngà
Khắc khoải, dật dờ tim mộng ái
Để mờ, bảng lảng mảnh trăng thoa
Tôi biết yêu ai là chuốc đau
Bước dài nâng chén rượu thu sầu
Hồn uyên lạc nẻo mang nhung nhớ
Lặng lẽ, cô đơn thả nhịp cầu
Vì sao ánh loé tận nơi nầy
Để kẻ đang buồn, ngậm đắng cay
Lãng đãng, mơ màng nơi viễn xứ
Chờ cây lắm gió nở hoa say!...
Nguyễn Thành Sáng
Tình Khúc Giao Mùa
Thu nghèn nghẹn buông lời giã biệt
Rũ lá vàng vội viết vài câu
Ngẩn ngơ để dạ vương sầu
Hẹn chu trình mới sẽ khâu tương phùng
Nghe lưu luyến không trung những nắng
Quyện heo may xuyên rặng dừa xanh
Núi non mây vắt đan mành
Yến oanh khảy điệu chung cành líu lo
Chùm hoa sữa thập thò khoe sắc
Hé đài hương lúc lắc nhuỵ tràng
Cúc quỳ rực rỡ thầm đang
Vẽ ô cửa sổ thêm hàng lụa tơ...
Đông chầm chậm lững lờ bách bộ
Tuyết tháp tùng đoá trổ trắng tinh
Bỗng dưng khoảnh khắc thình lình
Khiến muôn vạn vật rung rinh tấc lòng
Ta cũng thế! Dõi mong về phía
Tận quê nhà, gá nghĩa sắt son
Thiết tha thề nguyện giữ tròn
Ái đượm thắm còn năm tháng sánh vai
Nhưng đó chỉ... trần ai vất vưởng
Sóng đẩy thuyền trước ngưỡng phân vân
Sương khuya lạnh hứng nợ nần
Duyên kia đà bén, trăng ngần sao chưa?
Hồn ngây dại âm thừa trống trải
Khát vòng tay ôn lại lửa nồng
Giấc hồ điệp mộng chờ trông
Vành môi chiết mật, lưỡi mông lung tìm.
December 6, 2019
Tam Muội