Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1690)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1690)

Giây Phút Mênh Mang

L. T. V. Q. Bốn chữ thân quen
Khắc đậm giữa trái tình ta rồi đó
Kể từ nay sẽ không còn ngọn gió
Gợi cõi lòng vò võ, vấn vương đâu...

Bởi đôi mắt, đôi mắt ấy thật sâu
Biếc gờn gợn ửng màu thu sóng sánh
Đã gom hút hồn yêu vào đáy tận
Rồi im lìm, an phận, giũ bâng khuâng

Giờ chẳng nữa năm tháng một dòng sông
Bóng con thuyền bềnh bồng trên sóng nước
Ngoài đăm đắm hướng trời xa vạt trước
Còn trong thì man mác, lạnh chơi vơi

Hết đêm đêm hiên vắng thức thao ngồi
Đàn khảy nhịp pha phôi sầu quạnh quẽ
Nhưng nào đâu khi sương hoài lấp loé
Dưới chập chờn, tung toé rụng loang tan

Thôi những chiều lặng lẽ bước lang thang
Vô định hướng muôn phần gieo tẻ nhạt
Cố moi móc dĩ vãng buồn vỡ nát
Khuây khoả nhìn, phảng phất chút hương đưa

Gói chôn cất giây phút chạnh ngày xưa
Muốn làm nhạn giữa mùa bay biển lớn
Nhưng bất ngờ cuồng phong ào ạt đến
Đẩy dập vùi lạc chốn mịt mù xa...

Chỉ còn đây! Thổn thức chuỗi canh tà
Biết đèn ngọn mãi là giăng toả sáng
Dầu dẫn ánh vẫn bình kia hề chẳng
Hay nửa chừng khô cạn, để đêm đen...


29/11/2019
Nguyễn Thành Sáng


Tơ Lòng Vấn Vương

Mình ơi hỡi! Trăng hôm nay sáng quá
Cỏ thì thào phiến lá khẽ khàng rơi
Đỉnh non ngàn mây trắng quyện lả lơi
Cảnh thanh thoát rạng ngời ôi tuyệt mĩ

Ngoài mái sảnh tiếng côn trùng uỷ mị
Dấy tấc lòng đậm trí ảnh hình anh
Bao nhớ nhung bấy quạnh quẽ đơn mành
Đêm phảng phất sương gành len lỏi lạnh

Ôm gối chiếc mà tơ đồng sóng sánh
Mong ước gì bên cạnh hiện giờ đang
Rộng vòng tay ấm áp trải mơ màng
Ru hồ điệp thênh thang chìm giấc mộng

Em rất sợ chuỗi thời gian trống rỗng
Nằm nghe mưa gió lộng thổi canh chầy
Vẳng điệu đàn ai khảy nốt chùng dây
Câu vọng cổ đong đầy niềm xúc cảm

Em rất sợ những chiều buông ảm đạm
Nẻo đường về vầng xám phủ châu thân
Sợi lẻ loi xâm chiếm khiến bần thần
Mang trĩu nặng gót chân đờ đẫn bước

Thầm cầu nguyện một ngày nao có được
Dưới vòm trời Long trước Phượng nối theo
Vui lượn chao trên ngọn thác ngang đèo
Thưởng suối chảy, thông reo, rừng ca hát

Dẫu khoảnh khắc cũng làm tim dào dạt
Còn hơn là bát ngát nhặt tái tê
Nói đi Yêu! Son sắt vững lời thề
Dù vật đổi, nhưng hề tình lay chuyển.


December 15, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm