trỗi khúc tiêu sầu
Trỗi Khúc Tiêu Sầu
Mình về cõi ấy mấy hôm nay
Nẻo vắng phương Nam cũng thế nầy
Chiều xuống, tà buông, u ám lại
Thâu canh ngọn gió cứ rung cây...
Vân Quỳnh em ạ! Vân Quỳnh ạ!
Hừng sớm rồi trưa, đến xế tà
Lặng lẽ nước nguồn ra biển cả
Em đi trong nắng vẫn la đà
Còn anh hốt giọt gom thành nhớ
Đuổi bóng xa xăm gửi tiếng chờ
Thao thức đêm dài bên cửa mở
Khoả khuây kéo ánh dệt vần thơ
Chất ngất tơ vương, thắm thiết nồng
Đàn cò réo rắt khảy từ trong
Âm vang cung bậc khi trầm bổng
Cảm cảm, say say, tím tím lòng
Anh hiểu chốn nào sương cũng giăng
Hồn em lững thững dưới khung tầng
Làm sao chẳng thấm, sao không lạnh
Sao chẳng bao lần buôn buốt thân...
Còn gì để nhạc, để cho nhau
Khi mảnh trăng thanh rụng mé cầu
Sóng sánh chập chờn đưa bạn bậu
Cánh thuyền rung lắc giữa xôn xao
Muốn thét, muốn kêu thấu đỉnh trời
Ai bày chi cuộc lá vàng rơi
Ai đem gối mộng dìm trôi nổi
Ai đẩy tình yêu vạn sóng nhồi...
22/12/2019
Nguyễn Thành Sáng