gửi em cô gái bình long
Tác giả:
Không Biết
Nhớ theo Hổ Xám vào An Lộc. Đội pháo trên đầu như đội mưa. Múa kiếm đứng ngăn thù cửa Bắc. Mà tưởng mình là Nguyễn Huệ xưa. Trong tiếng đạn reo mù khói trận. Bỗng gặp em, cô giáo như mơ. Em ngồi rũ tóc trong hầm tối...
|
anh là lính
Tác giả:
Không Biết
Giã từ nghiên bút mang đồ trận, lưng vác ba lô giữ nước nhà, nón sắt như nửa vầng trăng lạnh, tay súng - anh giày trận bước ra. Chân giẫm đường quê giữa bóng đêm, rừng khuya sương lạnh ướt vai mềm, rền trời đại...
|
tôi là lính
Tác giả:
Không Biết
Tôi là lính, dĩ nhiên, là lính chiến, không bon chen, không gian trá, lọc lừa. Không cầu xin, không trốn tránh, đẩy đưa, để được sống yên bình, nơi hậu tuyến. Năm hai mươi, tôi giã từ thân quyến, giấy trắng, mực...
|
tình yêu người lính
Tác giả:
Không Biết
Nhớ có lần về phép ghé thăm em. Ta lúng túng trong bộ đồ lính trận. Cổng nhà em, ngập ngừng qua mấy bận. Lòng muốn vô, nhưng chân bước lệch dần. Gót giày saut, khua nẻo vắng âm thầm. Gã lính thú lang thang chiều phố...
|
tâm sự người lính dù
Tác giả:
Không Biết
Lòng đã nguyện với hồn thiêng sông núi :. Hiến dâng đời khi đất nước lâm nguy. Anh bỏ nhà mười chín tuổi ra đi. Ôm chí lớn trong tầm tay súng nhỏ. Những tháng quân trường mồ hôi tháo đổ. Và sa trường là khắp nẻo biên...
|
đêm cuối
Tác giả:
Không Biết
Ánh trăng khuya khi mờ khi tỏ. Làm ngọn đèn soi rõ mọi người. Cùng nhau tề tựu đêm sau cuối. Chẳng biết tình hình sẽ ra sao? Từ chập tối tình hình nghiêm trọng. Giặc quân đã hướng mũi về đây. Kẻ đến người lui lo phòng...
|
đôi mắt tình đời
Tác giả:
Không Biết
Có cô gái, không may mù đôi mắt, luôn buồn rầu và đánh mất niềm tin, cho tới khi, một người lạ ngỏ tình, muốn quen biết, hết mình vì cô ấy. Anh yêu cô, ngọt ngào và nồng cháy, luôn cảm thông để cô thấy yêu đời, anh...
|
hoài niệm
Tác giả:
Không Biết
"TÌNH YÊU ĐÃ TẠO NỀN HẠNH PHÚC. CŨNG THƯỜNG GIEO KẾT CỤC BUỒN THƯƠNG. VẪN YÊU CHẲNG ĐƯỢC CHUNG ĐƯỜNG. NHƯ THUYỀN LẠC BẾN VẤN VƯƠNG NỖI SẦU". TÌNH xuân đến như ngàn hoa nở. YÊU bây giờ sẽ nợ chữ duyên. ĐÃ vì ván lỡ đóng...
|