thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1704)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1704)
Lái Thuyền Ngang
Đâu còn chi nữa để mà trông
Khi ở trong tôi tận tấc lòng
Chầm chậm làn hơi dần bốc cạn
Những gì mơ ước với chờ mong!
Thật xót xa nhiều em có hiểu?
Tâm tư da diết biết bao nhiêu
Tiếc cho lầu mộng xây ngày tháng
Nay ngổn ngang trơ dưới ráng chiều
Tất cả đổ rồi theo gió đưa
Kèm theo ồ ạt ngập trời mưa
Dập vùi hỗn độn phơi nằm đó
Từng mảng trôi theo ngọn nước lùa
Tôi hận ở tôi cạn nghĩ suy
Bất ngờ năm ấy cánh hồn phi
Đêm thanh lững thững bay vào lộng
Dào dạt, lâng lâng cảm xúc vì!…
Cứ ngỡ đây là bóng của thương
Từ thời vạn kỷ kết uyên ương
Bôn ba thất lạc, trần gian gặp
Khoảnh khắc tơ vương nối mộng thường
Hiểu ra cũng chỉ đoá hoa ngâu
Gối chiếc, chăn đơn, đọng khối sầu
Khao khát bếp hồng than sưởi ấm
Vơi đi giá lạnh, phả hàn thâu
Nên đàn hai phía nghịch âm thanh
Bút mực thơ trăng cũng nhạt tàn
Sóng mãi ven bờ rung lắc vỗ
Thôi thì vĩnh biệt…Lái thuyền ngang…
19/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
Bâng Khuâng
Trí não sáng nay thấm mệt nhoài
Lang thang bãi biển phút nguôi ngoai
Hừng đông ló dạng vàng tia nắng
Ghềnh đá cheo leo, chân sõng soài
Thiên nhiên khoảnh khắc đẹp vô cùng
Dát bạc thuỷ triều tuyệt mỹ khung
Oàm oạp chập chùng tung trắng xoá
Từng đàn hải yến lượn không trung
Ấy vậy mà sao tận tấc lòng
Dường đang chằng chịt mớ bòng bong
Chứa chan những nốt sầu len lỏi
Đem giá băng trùm, lạnh tuyết phong
Đường dài khập khễnh với Thiên cơ
Duyên nợ như mây trôi hững hờ
Nếu bỗng ngày kia, Người biến mất
Tựa làn khói mỏng… bỏ cành trơ?
Chắc sẽ đớn đau, chắc sẽ buồn
Đêm nhìn nguyệt lạc, đếm mưa tuôn
Bâng khuâng trăn trở bao câu hỏi
Nguyên cớ làm sao, nước cuộn cuồn?
Trùng điệp thênh thang cảnh giới nầy
Hoạ chăng có thể kiếm tìm đây?
Một khi gió lặng, bình yên sóng
Miễn cưỡng chi thêm cho xước trầy
Biết đâu đó lại điều may mắn
Cánh cửa bên ngoài chóng mở ra
Khép khổ sử tình… chôn dĩ vãng
Vận hành nhặt nhạnh chuỗi ngân nga.
December 21, 2019
Tam Muội