thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1711)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1711)
Khắc Lặng Trầm
Canh tư tí tách giọt ngoài song
Thán dế nỉ non thắt thẻo lòng
Chiếu lạnh nghiêng nằm ngân ngấn lệ
Thương sầu hẩm phận rớt long đong
Gục ngã tinh thần muốn bỏ buông
Niềm đau thất vọng trĩu oằn chuông
Tương lai, quá khứ, sao mù mịt
Bất mãn hoá công nỡ rẫy ruồng
Mưu sinh tần tảo mãi bôn ba
Thao thức miên man đến tiếng gà
Manh áo gạo tiền luôn cật lực
Vẫn hoàn tay trắng, khổ trầy da
Tình cảm trái ngang khiến não nùng
Phải chăng duyên nợ chẳng toàn cung
Hay gieo oán nghiệp từ tiền kiếp
Hiện hứng trả vay, vướng bão bùng
Đò ngang nửa chuyến vẫn lênh đênh
Sóng bạc, thuỷ dâng, để gập ghềnh
Hoa nở khuôn trăng…hoa sắp rụng
Cánh đài lơ lửng giữa mông mênh
Một khắc lặng trầm, một khắc đan
Bản nguyên mê lạc cõi trần gian
Hư danh hão lợi đều mây khói
Cuối nẻo sắc không khi xác quàn
So ra hạnh phúc hơn muôn phần
Với kẻ đói nghèo, tàn tật thân
Tiêu cực cái nhìn…thôi uyển chuyển
Nụ cười nhoẻn miệng, chuỗi tràng mân.
December 24, 2019
Tam Muội
Buồn Hỏi! Vì Sao?
Vạt nắng hanh vàng ghẹo giá đông
Lá xanh mơn mởn giũ tang bồng
Nhiều cơn lướt nhẹ, tàn khua động
Cát bụi, sương mờ phủ khoé trông...
Lẳng lặng bên lề, giọt đắng ngâm
Dư hương dĩ vãng trỗi âm thầm
Từ nơi tấc dạ chìm sâu lắng
Chầm chậm kéo về, gợn sóng dâng
Đây cổ độ chiều, sông nước chảy
Lữ hành một thuở có nào hay
Con đò ngóng đợi hình phương ấy
Dang dở nhịp chèo, nghẹn lắt lay
Đó mảnh vườn thơ cận mé bờ
Nhành lan hé nụ, ửng non tơ
Vô tình bướm lạ xoè tay rớ
Khoảnh khắc mịt mờ, để ngẩn ngơ
Kia chim sáo đỏ, đậu cành tre
Hót tiếng líu lo giỡn bóng hè
Thanh thản vô tư ngày sớm xế
Tình cờ chú nhạn ghé rồi đi...
Nọ đoá cẩm hồng giữa ánh thưa
Cơn giông bất chợt vụt qua lùa
Làn hương thơm ngát bừng loang toả
Khuất ngọn chân trời, rũ rượi hoa...
Tất cả hãy còn dưới đáy tim
Bao lần thao thức ngắm sương đêm
Chập chờn, man mác niềm lưu luyến
Buồn hỏi! Vì sao lại cánh thuyền...?
25/12/2019
Nguyễn Thành Sáng