thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1720)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1720)
Thổn Thức Chuyện Vừa Qua
Hôm kia chợt muốn bỏ ra đi
Trả lại nơi đây những thứ gì
Của cả một thời tim ấp ủ
Cho lòng thanh thản, nhẹ làn mi...
Chuẩn bị hành trang để giã từ
Chập chờn, lởn vởn dậy tâm tư
Nào hờn, thương, giận, buồn, lo, cảm...
Luẩn quẩn, loanh quanh, trí não đừ
Vật vã, mỏi mê leo chiếc võng
Đong đưa qua lại, nỗi mơ màng
Biết bao kỷ niệm dài năm tháng
Lần lượt trồi lên, gợn sóng tràn
Kia đêm mười sáu bầu quang đãng
Suối biếc, hình mai...Điểm nét hồng
Dào dạt, lâng lâng, hoà quyện ý...
Nồng nàn, chung chén, kết trăng trong
Nọ vườn xuân mộng cùng xây dựng
Anh cuốc giồng cao, em hạt gieo
Nghỉ mệt dưới tàn, khuây khoả giỡn
Say sưa, thoả thích sớm trưa chiều
Đó bãi sông bồi, nước lửng lơ
Vai kề má tựa ấm dây tơ
Anh đàn em hát bài Lang Chức
Thắm thiết, du dương trải ngập bờ...
Tới đây...Quặn thắt cõi lòng anh
Sao nỡ lan man định dỡ mành
Thả bóng hồn yêu qua cửa sổ
Nghẹn ngào, thất thểu, tím thâu canh...
29/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Trải Dòng Tâm Sự
Đêm nằm gắng dỗ giấc cô miên
Lật tới trở qua luống muộn phiền
Những tưởng xuôi thuyền về bến cũ
Đâu ngờ gió mạnh thổi luân phiên
Nói tiếng biệt ly...rớt não nề
Hai năm ròng rã nghĩa phu thê
Vững luôn đằm thắm, cùng tâm huyết
Chung sức vun trồng, đẹp mảnh quê
Dẫu ong nhuộm sắc, bướm khoe màu
Hoa rộ trên đàng, mượt nhánh lau
Mát ngọn ru chiều xua nắng gắt
Hay nhài ngan ngát, thoảng hương cau
Đố khiến lung lay, thay đổi lòng
Bởi hoài son sắt, khắc bên trong
Quần bao thế sự, đời xoay chuyển
Vẫn mãi uyên ương quấn quít dòng
Chén nào úp đũa lại không kêu
Ngang trái an bày lắm trớ trêu
Nay chút bụi trần, mai tí cát
Dập nhồi quả mọng... đóng xanh rêu
Sớm biết duyên gầy do hoá công
Thì thôi chí hướng thoả tang bồng
Đốt nư, nuốt tủi, chôn hờn giận
Tấm mẳn tình sâu buộc chỉ hồng
Phù vân cay nghiệt sẽ dần tan
Nhạn Én rồi đây đậu một giàn
Thưởng khúc nghê thường, vui lảnh lót
Đón chào ngày mới...rạng quan san.
December 30, 2019
Tam Muội