thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1722)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1722)
Cánh Chim Biền Biệt
Từ ngày anh ghé nhà em
Gửi lời tạm biệt, về miền quê anh
Mái bồng hai đứa còn xanh
Giờ đây phấn trắng điểm cành cây xưa!
Em trông, em đợi bao mùa
Mà mây diệu vợi trôi đưa chốn nào
Đìu hiu phủ tái má đào
Niềm thu khép kín, hanh hao sắc vàng
Nhiều đêm dỗ giấc muộn màng
Lạc vào mộng mị…thấy chàng của em
Dạt dào lay động con tim
Hoa mơ e ấp, say tìm gió lay
Tỉnh ra nén nỗi u hoài
Phải chăng nơi ấy tình ai đã về
Hoá hồn vào cõi mộng mê
Cho em giây phút thoả thuê tấc lòng!
Em buồn, em nhớ, em mong
Ngày anh trở lại bến dòng sông thương
Êm đềm điệp khúc vấn vương
Cùng nhau dìu bước vào đường ái yêu
Chiều sầu, gió thổi hiu hiu
Bóng chim tăm cá để nhiều nhớ nhung
Cô đơn hướng vọng mịt mùng
Cung đàn héo hắt, bập bồng sóng xa…
Giờ đây nắng rụng, xế tà
Muối tiêu lấm tấm thướt tha thuở nào
Vậy mà mãi hỏi vì sao
Thời gian biền biệt, lệ trào mắt em!
31/8/2016
Nguyễn Thành Sáng
Đợi Anh Về
Đợi anh về duỗi lại lọn tóc phai
Lau dòng lệ lăn dài trên gò má
Dũa ngọc sáng mày thanh xua tàn tạ
Rộ tiếng cười nhàn nhã sánh chung đôi
Đợi anh về bên bếp lửa cơm sôi
Nghe phấn khởi từng hồi vui hí hửng
Nào rau luộc, da dòn chiên của trứng
Chén canh bầu, cá đựng tộ đem kho
Đợi anh về hầu Mẹ khỏi sốt ho
Đêm trở gió lần mò châm đốt củi
Sưởi chút ấm giữa dặm trường cát bụi
Hướng vọng ngàn thui thủi ngóng chờ con
Đợi anh về Tía ngớt chuỗi héo hon
Bài vọng cổ mỏi mòn in trang giấy
Theo năm tháng nhạt nhoà đang cựa quậy
Nét phạc phờ ngún ngẫy loãng màu pha
Đợi anh về trầm bổng điệu hoàn ca
Chẳng thể nữa bôn ba miền đất khách
Thân cô độc mưu sinh tìm mọi cách
Để gia đình giũ sạch kiếp lầm than
Đợi anh về héo hắt cả dung nhan
Những thao thức miên man trùm gối lẻ
Nhớ hơi thở, vòng tay, lời khe khẽ
Giọng ngọt ngào trải nhẹ dưới trời đông
Đợi anh hoài sao vẫn hứng mưa giông
Tin biền biệt một gồng hai gánh nặng
Đời hoang phế nhấm vào bao vị đắng
Cút côi mình đằng đẵng khúc tang thương.
December 31, 2019
Tam Muội