vẫn cưới không băn khoăn
Bâng khuâng tôi hỏi nhỏ:
Nếu cho em nghĩ lại
Liệu em còn lấy anh
Như ngày đầu vụng dại ?
Nhiều năm câu hỏi đó
Nàng chưa hề lăn tăn
Trả lời liền không khó
Vẫn cưới, không băn khoăn..
Hai mươi mấy năm sau
Khi tóc đã ngả màu
Tôi tảng lờ quên hỏi
Thôi chả dại, biết đâu...
Biết đâu nàng hỏi thêm
Xin anh đừng trách giận
Khi đã trót cưới em
Có khi nào ân hận.?.
Ân hận? Không khi nào!
Chỉ là hơi tiếc nuối
Trời ơi...Anh nói sao??
À..cần cưới sớm hơn
Hạnh phúc là được sống
Bên nhau đến cuối đời
Với người mình đã chọn
Cùng tình yêu tuyệt vời...