thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1767)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1767)
Khoảnh Khắc Vào Xuân
Tưng bửng sáng mưa phùn lất phất
Khiêu khích mầm lật đật vươn cao
Đong đưa cỏ biếc thì thào
Báo trời sắc trổ lộc trao đầu mùa
Xuyên khung cửa nắng tua lộng lẫy
Xuân điệu đàng cựa quậy ngoài sân
Đỉnh non thấp thoáng xuống gần
Thang mây lững thững nối chân nhịp nhàng
Luồng man mát bầu quang đãng cảnh
Chậu kiểng đào từng nhánh rộ hoa
Hương thơm ngan ngát chan hoà
Căng tràn nhựa sống dịu xoa khúc sầu
Bởi văng vẳng nhắc câu của Mẹ
Hỏi lấy chồng, hãy lẹ tính thôi
Trăng treo ngấp nghé khuất đồi
Sao khuya nhàn nhạt, sắp phôi pha thời
Cảm nghèn nghẹn chơi vơi tấc dạ
Dường nghiêng cành chiếc lá lắt lay
Giọt sương vắt vẻo nơi này
Rụng trên khoé mắt chừ giày vò mi
Con chẳng muốn yêu vì chuốc khổ
Dành trọn đời làm tố nữ bên
Song thân đạo hiếu đáp đền
Nghĩa ân phụng dưỡng há quên sanh thành
Được nhõng nhẽo, nếm canh cá lóc
Những đêm dài nghe đọc chuyện xưa
Tình thương biết mấy trả vừa
Vạn niên chuyển kiếp vẫn chưa thoả lòng.
January 4, 2020
Tam Muội
Dưới Vòm Chợ Tết
Nhà nhà chuẩn bị đón xuân
Người người nô nức, tưng bừng sắm mua
Trẻ thơ cho đến người già
Hân hoan, hớn hở, lê la ngắm nhìn...
Bức tranh chợ Tết rực hình
Đủ màu, đa sắc, đẹp xinh gọi mời
Kia cô áo đỏ mở lời
Nọ ông muối tóc khom dời chậu mai
Quầy trưng bánh mứt chỗ nầy
Tầng trên, kệ dưới lai rai trống hàng
Kẻ thì ghé chợt...Ngỡ ngàng
Người tần ngần chút cũng lần hầu bao
Thịt thà, cá mắm, tương chao
Trái cây, củ trứng, dưa rau ngập bề
Tới lui tấp nập đường đi
Ra vô bưng, gói, hả hê ít nhiều
Thỉnh thoảng gió, vói tay khều
Mái che tạm bán phất phiêu vạt thòng
Âm thanh phần phật giũ bồng
Như thể tiếng lòng, rộn rã niềm vui...
Lựa mua vài món xong rồi
Tà tà... Bỗng chợt, ngậm ngùi nhớ xưa
Thời gian lặng lẽ dần qua
Trăng lên mới đó, nay đà lụn canh
Thuở nào đứa trẻ tung tăng
Chợ chiều theo Mẹ, lăng xăng hỏi rờ
Bây giờ “Trẻ” biết làm thơ
Thì hình bóng Mẹ đã mờ mịt xa...
19/1/2020
Nguyễn Thành Sáng