Poem logo
Poem logo

vĩnh hội (vĩnh hội thương yêu)

Tác giả: Bạch Xuân Phẻ
VĨNH HỘI, CÁT HẢI, PHÙ CÁT, BÌNH ĐỊNH
Viết thương Vĩnh Hội - quê ngoại khi nghe tin
dân làng sẽ bị “đuổi đi” nơi khác để lấy đất làm khu du lịch.

Quê ngoại tôi miền thuỳ dương cát trắng
Nơi hoa đồng cỏ nội, biển và trăng
Nhưng ở đây sinh sống với cày bừa
Ngày một nắng hai sương bao vất vả
Nhưng tình người là những gì khó tả
Đất mẹ 'nghèo cho sạch rách cho thơm'
Đất mẹ dạy tôi: "Nhân Lễ Nghĩa cho tròn
Nam phải lấy Trí Tín cho phải đạo".
Quê ngoại tôi, thiên nhiên đẹp biết bao
Trước biển cát ngút ngàn với gió
Sau là dãy núi Bà hiện rõ
Hòn Vọng Phu yêu dấu chờ chồng
Mùa lúa vàng hát với suối trong
Khoai và sắn thì thầm với biển
Đêm trăng rằm, hồn ai xao xuyến
Tiếng ve kêu theo gió la đà
Đập Đá Bàng véo von với lá
Hòn Đá Heo nằm chình ình mới lạ
Im lìm hay nuối tiếc ông Hét* ơi
Chiều tịch mịch, ánh tà dương vời vợi
Núi rừng thiêng hùng vĩ ngàn đời
Vĩnh Hội ơi! Năm chờ tháng đợi
Một lần về trăm nhớ ngàn thương.

Tháng 5, 2008

*Truyền thuyết kể rằng Ông Hét vát Heo đi hỏi vợ Núi Bà, đi nửa đường bị gảy gánh. Thành ra, hòn Đá Heo nằm giữa Núi Bà và Ông Hét.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm