thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1794)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1794)
Biết Chế Ngự
Nỗi khao khát muốn làm Thi Sĩ
Trải vần thơ khuây khoả tháng ngày
Để thu đổ vạt sầu ai
Phút giây cảm khái, phôi phai chớ đừng...
Nhưng ngần ngại tâm hồn chửa sáng
Lầm lẫn nhìn, nông cạn nghĩ suy
Khiến mây nhoẻn nụ cười khì
Gió trăng ngoảnh mặt thầm thì trách chê
Nỗi khao khát muốn về bến mộng
Bước êm đềm thả bóng nhàn du
Cho khuya giá lạnh sương mù
Thôi không vò võ dưới u ám trời
Sợ bất chợt vụng lời thô thiển
Trách chê đùa, kiếm chuyện vu vơ
Làm con sáo đậu bất ngờ
Giật mình vỗ cánh va bờ đá rơi
Nỗi khao khát muốn bơi biển lớn
Ngắm mênh mông sóng gợn điệp trùng
Thoả thuê khí phách anh hùng
Há nào khiếp hãi bập bồng đong đưa
Lại lo lắng mình chưa đủ sức
Để vói tay kéo bật cánh buồm
Nếu như ngọn lốc vô tình
Chắc rằng mỏng mảnh quay cuồng, ngả nghiêng
Giờ trầm mặc lặng yên thổn thức
Nghe cõi lòng nhói nhức râm ran
Đành thôi cố nắn phím đàn
Không nên háo thắng, vội vàng ta đây...
31/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Tôi Những Muốn
Tay cầm bút gom vần kết luật
Dưới nguyệt tà dần khuất đầu non
Vẽ hoa đươm lá vuông tròn
Tô thêm ý sống bởi còn phong ba
Tay cầm bút trải ra tất cả
Cõi Ta Bà nghiệp quả vô biên
Trầm luân đúc kết muộn phiền
Khổ đau thế tục triền miên giày vò
Tay cầm bút tự do cảm xúc
Nhìn Đông băng, Hạ gục, Thu sầu
Xuân thềm chẳng nhặt bao lâu
Bốn mùa đổi sắc chuyển mầu dương gian
Tay cầm bút mực tràn trang giấy
Đó bờ đê nương rẫy khoai trồng
Bão về ngập lụt canh nông
Quanh năm tần tảo vẫn không no lòng
Tay cầm bút kìm trong đau đớn
Kẻ tật nguyền đùa giỡn lắc lư
Thoắt thôi mắt trợn gầm gừ
Hét la giận dữ chắc như thấu đời
Tay cầm bút chiều rơi vạt nắng
Lọm khọm già ngắm rặng thông đưa
Thương con nhớ cháu lòng vừa
Diết da thắc thỏm âm thừa nguôi ngoai
Tôi những muốn viết hoài viết mãi
Cảnh hồng trần ngang trái nợ duyên
Nhiêu tơ thoả mộng phỉ nguyền
Bấy sương trắng bạc, gió xuyên trĩu sầu?
February 1, 2020
Tam Muội