đợi anh
Có một chiều em nghĩ về em
Đã trống không chuyện tình biên ải
Gió đầu non treo hơi đất hải
Những chuyến xa dăm bảy nương dâu
Em tưởng chừng gần thêm một nửa.
Cửa then cài anh đã sang thăm
Với vần thơ gối đầu trang vở
Ngày bỡ ngỡ cạnh chiếc bàn vuông
Viết đôi câu gửi người tiền tuyến.
Những chuyến đi trong lòng đất mỏi
Cánh hải âu nương ải em trông
Dưới áo anh gửi lòng mong mỏi
Vội cái ôm đã cách muôn trùng
Em gửi vào một cánh thư mong.
(09/02/2020)