trời kêu
Trời kêu thì dạ, thế thôi
Sao phải lo lắng lôi thôi làm gì
Sốt cao thì ngủ li bì
Khỏe lại chút chút, lại thi với đời
Hoài bão lơ lửng chơi vơi
Ước mơ hạnh phúc như vời vợi xa
Mồ hôi nước mắt đổ ra
Vất vả gầy dựng mái nhà thân yêu
Mà sao gió bão vẫn nhiều
Sống chậm, sống khỏe lại nhiêu khê đầy
Chưa hề cực khổ chân tay
Sao lao tâm ngỡ chưa ngày nào vơi
Ông kêu, con dạ vâng trời
Hồng trần cõi tạm, đành bơi xuôi dòng
Chỉ xin được chút thong dong
Tâm thân an lạc duyên nồng tình sâu
Trời kêu con dạ, bớt sầu quên lo