bơi đi
Đôi khi không hiểu vì sao
Tình người thì mỏng, ngọt ngào thoảng qua
Biết đây là cõi tạm mà...
Vì sao chấp nhất, tính ra tính vào
Sao mãi dòm trước ngó sau
Mong lời, sợ lỗ, khiến đau thân tình
Nhiều khi phải học lặng thinh
Âm thầm cầu nguyện, tự mình sửa sai
Học quên đi chuyện bi ai
Tự ta suy ngẫm, đêm ngày tụng kinh
Chỉ mong tự nhắc nhở mình
Chớ để ma ám, quỷ rình, người xui
Nhân ái vẫn đó ngược xuôi
Chỉ cần lòng tỉnh, biết mùi trần gian
Học bôi xóa chữ phàn nàn
Ánh mắt chỉ thấy ngập tràn niềm tin
Ngọt ngào chớ giữ riêng mình
Cay đắng chia sẻ chút tình lao xao
Bể khổ sóng vỗ dạt dào
Bơi đi để thấy còn nhau là mừng