Poem logo
Poem logo

vụt trồi ra

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Vụt Trồi Ra

Nếu như thuở ấy mảnh thuyền bơi
Chẳng lạc ngã ba, chới với hồi
Quyết định sau cùng quay một hướng
Thì nay có lẽ khỏi mưa rơi....

Rỉ rả đêm về lạnh thấu xương
Khiến bâng khuâng nhớ dáng em buồn
Bước đi lặng lẽ mình thui thủi
Gửi lại “Người xưa” những tiếng chuông

Nhớ bục đá ngồi kề sát bên
Ánh trăng năm cũ ló dần lên
Say say khoảnh khắc dòng sông chảy
Trực diện giờ đây...Sóng dập dềnh

Nhớ nụ cười hiền duyên dáng đượm
Từ xa nhoẻn thắm đến gần anh
Bánh mì lủng lẳng cầm hai ổ
Tết nhất bên lề vạn khúc ngân

Nhớ ngần ngại quá, ghé anh hoài
Sợ mắt ai nhìn, sợ “nghĩ ai”
Giả bộ thẹn thùng qua mượn nợ
Nhẹ nhàng thoang thoảng gió rung cây

Nhớ những chiều tà lâng tấc dạ
Con đường Nguyễn Trãi mát thanh tao
Có người đứng đợi tim hồi hộp
Loáng thoáng đằng kia, đẩy dạt dào...

Biết bao nỗi nhớ chuyện ngày xưa
Dưới góc tâm tư khuất ngọn lùa
Bất chợt đêm rồi xuôi gặp lại
Bóng hình kỷ niệm vụt trồi ra...


17/2/2020
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm