thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (1837)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1837)
Ký Ức Tam Mỹ
Quê tôi đó! Thôn Đa Tam Mỹ
Huyện Núi Thành thuở ký ức xưa
Thâm tâm da diết mấy vừa
Lúc tròn sáu tuổi tắm mưa cỡi truồng
Kia chái bếp khói buông chiều tím
Dáng Mẹ ngồi thắt bím tóc mai
Đính nơ vải đoá hoa nhài
Điệu đà lúng liếng mắt nai ngỡ ngàng
Đấy kênh lạch nhịp nhàng lưng nghé
Cầu Bà Dày lội khẽ lông nhông
Theo Cha đội nắng xuống đồng
Trâu đàn bì bõm, phập phồng sợ teo
Xa chóp đỉnh cheo leo ghềnh đá
Xếp hình thù rất lạ lẫm thay
Con Heo Thạch Động nơi này
Hai thời hù doạ vẽ bày khuếch trương
Khuya đom đóm soi đường trắng xoá
Giữa Niết Bàn, ngục hoả giao ranh
Phải ngoan điểm tốt học hành
Bằng không sẽ bị tan tành đảo điên
Nọ ngoại tổ nét hiền thanh thoát
Giã khoai mì sột soạt cả đêm
Dưới trăng vành vạnh trải thềm
Quây quần cặm cụi tình thêm thắm nồng…
Ôi kỷ niệm! Chất chồng thương nhớ
Giọt khoé mi rụng vỡ lăn dài
Bao giờ mới được khoan thai
Về thăm xóm cũ…lãng phai nỗi niềm.
January 14, 2020
Tam Muội
Thương Nhớ Hình Xưa
Lão đứng nghiêng mình hướng mé sông
Hình xưa, kỷ niệm, tím se lòng
Cầu cao, mây trắng vô tình vẫn
Chuyễn động không gian dưới ánh hồng...
Cũng nầy! Nhưng cảnh của ngày xưa
Chưa có bắt ngang ghẹo gió lùa
Chưa có lan can, bờ cách chặn
Chỉ bầu êm ả, mấy đò đưa
Thuở ấy thơ ngây, tuổi học trò
Hai đồng bạc cắc mẹ cha cho
Một đồng dành để chi qua lại
Còn một ra chơi, cái bánh bò...
Về nhà bài vở lo là chánh
Xong rảnh ra sau cuối mé vườn
Kiếm chỗ cứt trùn trồi đóng cục
Vài tên bự bự dụ chàng lươn
Bữa nào “Vô mánh” vàng như nghệ
Dài sọc no tròn ba bốn con
Lủng lẳng...Mẹ ơi! Lòng rộn rã
Vui vui nhìn mẹ lẹ bon bon...
Giờ mẹ không còn, cha cũng đi
Mấy mươi năm trước, biết bao gì...
Chập chờn, lởn vởn hình nhân ảnh
Nhiu nhíu đôi hàng trên khoé mi
Quay lưng, lặng lẽ dạ mênh mang
Nỗi nhớ niềm thương gợn sóng làn
Lững thững bước dài theo dãy chắn
Âm vang loáng thoáng một cung đàn...
20/2/2020
Nguyễn Thành Sáng