thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1855)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1855)
Giây Phút Tĩnh Tâm
Đêm tĩnh mịch thư phòng lặng lẽ
Nghe tơ lòng khảy nhẹ vấn vương
Nỡ gieo chi khúc đoạn trường
Để sầu tủi phận dáng hường héo hon
Nguồn thổn thức lăn tròn trên má
Luyến thương anh tấc dạ giày vò
Bấy ngày ngẫm nghĩ đắn đo
Bởi vì nông cạn khiến cho thuyền rồng
Đang lững thững, bão giông giạt tới
Mây xám đùn gió cởi phất cao
Trùng dương sóng dậy ba đào
Ngả nghiêng bánh lái đổ nhào tả tơi
Nên hai đứa rối bời tâm khảm
Đem niềm riêng chặt bám tâm tư
Đầu sông có kẻ lừ đừ
Cuối dòng người cũng nát nhừ ruột gan
Chỉ một thoáng cung đàn lệch lối
Bản nhạc tình đã vội vã loang
Trục thô réo rắt kinh hoàng
Dây văn dây vũ oang oang sượng sùng...
Hình kỷ niệm chập chờn khoé mắt
Buốt đau rần siết chặt con tim
Bâng khuâng nhớ suối thu huyền
Nhớ vầng trăng mộng, nhớ duyên hẹn thề
Nỗi da diết kéo lê điệp khúc
Hối hận tràn, nhói nhức, hoài ai
Nhẹ nhàng quét lá me bay
Bờ hiên êm ả, đợi say ánh vàng.
28/2/2020
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội