Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1882)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1882)

Hãy Xem Như Là Mơ

Em lại đến rồi âm thầm đứng đó
Nét u hoài vò võ trải về tôi
Dẫu có chút nỗi man mác xa xôi
Nhưng cứ mặc, giả ngồi lo buôn bán...

Năm bảy phút...Thời gian trôi chầm chậm
Ảnh hình kia cũng vẫn “Đợi chờ Ai”
Nhưng kẻ vô tình đang thả vào mây
Bóng lơ lửng xuôi dài phơi gió lộng

Chắc hiểu được cửa lòng “Người” chặt đóng
Chẳng còn gì vướng bận chuyện thời qua
Đành lặng lẽ phía lộ hướng lần ra
Rồi đi thẳng như là không quen biết...

Bỗng bất chợt tôi nghe niềm da diết
Tái tê tràn theo bước của em đang
Những đậm đà, ấm áp dưới trăng thanh
Bao kỷ niệm...Loang dần đau âm ỉ

Em có hiểu những ngọt ngào thủ thỉ
Bao dịu dàng non nỉ chuỗi hoàng hôn...
Đã một thuở làm dập tím con tim
Của kẻ đã trọn lòng trao khúc nhạc

Không một lần, hay một lời từ tạ
Em lấy chồng vội vã tợ phù du
Bỏ lại đây tràn ngập dãy sương mù
Khiến yêu dấu nghìn thu ôm uất nghẹn

Còn gì nữa để giờ đây lại đến
Khi chân tình khập khiễng ngả nghiêng đơ
Hãy xem như tất cả chỉ là mơ
Bừng tỉnh giấc, thẫn thờ tan giây khắc...

1/11/2019
Nguyễn Thành Sáng


Văng Vẳng Khúc Tâm Giao

Đêm sắp tàn Cúc điện thoại bảo em
Rằng anh đã say mèm nơi tửu quán
Đang lúc xỉn trút niềm riêng với bạn
Mà bấy lâu tạo bản nhạc trữ tình

Cô đơn buồn dưới bóng nguyệt lung linh
Đốt khói thuốc vẽ hình người yêu dấu
Dù năm tháng lững lờ sao Bắc Đẩu
Mây vô tâm thì nẫu cũng lạnh lùng

Nghe những lời như gió cuốn giật tung
Làm rung chuyển chuỗi cùng Ai khờ dại
Tuổi niên thiếu sởn sơ đùa thoải mái
Ngắt hoa nhài kết lại kẹp tóc bay

Trống tan trường cổng đợi nắm bàn tay
Thưởng ngan ngát, lá lay, chiều nắng xuống
Lắm buổi chạy theo chân từng thửa ruộng
Bắt cua còng rau muống phụ Mẹ Cha

Rồi định cư xứ lạ vẫn đậm đà
Nhưng duyên nợ ngân nga câu bồi lở
Nào có thể dối lòng về làm vợ
Bởi gương xưa... rạn vỡ trái tim hồng

Lầm lạc đường cát bụi dính nhành bông
Trăng thuở ấy nay không còn vành vạnh
Nước từ giếng chẳng trong veo lóng lánh
Chim bung lồng nhặt mảnh xước đớn đau

Viết đôi dòng chừ thắt quặn lệ lau
Đừng mở cửa! Vì nhau xin cố gắng
Xua ý nghĩ chớ ưu hoài trĩu nặng
Để cuối đời văng vẳng khúc tâm giao.

March 11, 2020
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm