Poem logo
Poem logo

nàng ''kiều'' mất nết

Tác giả: Nguyễn Quang Long
Không còn gì để nói nữa mày ơi
Khi cả nước rã rời ngăn đại dịch
Giờ đứng đó mà kêu gào trì chích
Giọng như là quân địch quá cuồng ngôn

Toàn dân ta dốc sức bởi sinh tồn
Ngươi trốn chạy còn bạnh mồm ca thán
Khi Tổ Quốc đang tìm đường dẹp nạn
Tránh dịch tràn gây hạn đến sinh linh

Mày đồi tâm vô nghĩa lại vô tình
Nói như muốn tôn vinh mày về nước
Vì quen sống với thói đời nhu nhược
Mở mồn ra sau trước nghĩ gì không

Chẳng riêng ai mà tất cả cộng đồng
Đều đang phải mình gồng lên chống dịch
Mà tâm ý mày cố tình bẻ lệch
Miệng lầu bầu như ếch ngoác mồm kêu

Thật hổ danh mày mang chữ việt kiều
Khi cần đến thì mất tiêu, thoái thác
Dịch bệnh tới mày chuồn về lánh nạn
Vậy mày còn ca thán với kêu gì

Chẳng lẽ mày là cái xác vô tri
Mày cống hiến được gì cho Tổ Quốc
Nay đại dịch nào có chi biết trước
Chỉ mong cầu đất nước đặng bình an

Mày phát ngôn suy nghĩ chớ ngang tàn
Chỉ câu nói sẽ làm đời thêm hận
Đừng nông nổi để cho người căm phẫn
Chẳng lẽ mày đầu óc quẫn vậy sao

Mày cút đi đừng đứng đó thét gào
Hãy trở lại vùng nào mày ở đó
Để Covid sát bên mày mới rõ
Dịch lan tràn xem họ có quan tâm.

HD ngày 19 tháng 03 năm 2020

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm