mộng bình thường
Xin còn một điểm tựa
Trên cuộc sống mệt nhoài
Ðầu óc đừng quay nữa
Thân xác đã rã rời
Mọi bon chen dừng lại
Ðể xin làm chính tôi
Xin còn lần để nhớ
Ðiều từ lâu ngỡ quên
Những niềm vui nho nhỏ
Từ ký ức thân quen
Mọi suy tư nhường chỗ
Ðể xin phút êm đềm
Xin còn ngày bình lặng
Ðẹp như buổi sớm mai
Có chút gió, chút nắng
Bầu trời nhẹ màu mây
Mọi lo toan yên giấc
Ðể xin còn yêu ai ...
hoanang 3/97