mẹ bỏ con đi 01
MẸ BỎ CON ĐI. 01
Mẹ đi biệt từ ngày con lên sáu
Tháng ngày buồn ám ảnh nỗi cô đơn
Không có ai để con được dỗi hờn
Hay òa khóc khi buồn trong đêm lạnh
.
Con vẫn muốn mỗi lần hư mẹ đánh
Bằng đòn roi giữa cái nắng trưa hè
Bên hiên chiều Mẹ kể chuyện ... con nghe
Lẫn tiếng nhạc là bầy ve dạo hát
.
Con nhớ Mẹ qua vần thơ lục bát
Tiếng ru hời ... dào dạt trái tim côi
Nhật kí xưa chợt nghĩ lại rối bời
Lòng chua xót đôi lời con muốn ngỏ
.
Ai bên cạnh ? Bác này đâu phải bố
Bố xa nhà ... ở mãi tận miền nam
Bố của con chỉ biết có đi làm
Mẹ đơn tủi đành ham vài chuyện xấu
.
Con thầm lặng dặn lòng ... thôi cố giấu !
Lẽ bởi vì bé tuổi hiểu làm sao ?
Nay bỗng rưng ngấn lệ cứ nghẹn ngào
Nhớ chuyện cũ thét gào trong tủi nhục
.
Mẹ đi biệt thì đâu niềm hạnh phúc
Con khóc hoài nước mắt chẳng còn rơi
Giữa mùa xuân đẹp những cánh hoa ngời
Chỉ tiếc ngẩn khi người bỏ đi biệt ...
BA KHÔNG Ở BÊN
Thơ : San San Lee
Con sinh ra thiệt thòi hơn người khác
Chẳng có ba bên cạnh để nghịch đùa
Lúc vui buồn chỉ mình mẹ lắng lo
Bước chập chững dẫm dò ông nâng đỡ...!
Con bé bỏng nhìn cuộc đời bỡ ngỡ
Tiếng i a Ba lại gọi làm đầu
Đôi tay sần chai sạn nếp nông sâu
Con vẫn muốn gối đầu vào để khóc.
Thấy các bạn có Ba ngồi cùng học
Cùng nói cười cùng kể chuyện ngày xưa
Tuổi thơ con biết nói mấy cho vừa
Mà nỗi nhớ khéo thùa thêu khoé mắt...
Vì hoàn cảnh Ba không bên dìu dặt
Bước con đi chỉ có mẹ đồng hành
Có ông bà cùng thức trắng năm canh
Khi con sốt con ho ...Ba có hiểu...?!
Mẹ bù đắp mảnh tình con còn thiếu
Tình thương ba nên cam chịu phận mình
Để cho con có được những tươi xinh
Ngày trở lại gia đình vui đầm ấm !
Ba ở xa trái tim người thăm thẳm
Vẫn dõi theo những bước nhỏ vụng về
Con sẽ cười như những đứa trẻ kia
Không hụt hẫng mà bộn bề ... Ba nhỉ?!