thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1914)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1914)
Vương Vấn Hình Xưa
Em ngồi gần sát bên anh
Nhẹ nhàng kể chuyện sớm hôm cảnh đời
Bờ môi dễ nhoẻn nụ cười
Nay phơi sắc tím, kéo hồi chuông rung
Quả sầu em cất ở trong
Anh đây đã thấy, nên lòng xót xa
“Của mình” thành vợ người ta
Hỡi ôi! Ai hiểu đâu là đớn đau!
Bến mơ, nửa bước tới cầu
Bất ngờ cầu gãy, nghẹn ngào ép tim
Lỡ làng chỉ mối xe duyên
Dòng sông ngược bến, con thuyền đứt dây
Tại người hay tại gió mây
Người không có cánh duỗi bay đẩy mờ
Hoặc mây trước gió lững lờ
Nhưng kia nhẹ thổi để chờ mắc mưa!
Bây giờ vương vấn tình xưa
Cũng đành phải chịu canh khuya bóng tàn
Bâng khuâng lệ nhỏ đôi hàng
Luyến lưu dĩ vãng, ngỡ ngàng hôm nay…
Tối rồi! Anh tạm chia tay
Tiễn người ra cửa, dạ ai có buồn?
Mà sao bịn rịn trên đường
Để xe em dắt, ánh sương ửng trào
Em ơi! Da diết biết bao
Mênh mang nỗi nhớ len vào tâm tư
Trải niềm khuây khoả vào thơ
Hồn thương năm cũ vật vờ mái hiên!...
25/1/2018
Nguyễn Thành Sáng
Ánh Sao Chực Rơi
Ánh sao băng rực sáng giữa khung tầng
Thềm ngồi ngó mà bâng khuâng cõi dạ
Nhớ kỷ niệm thủa thề câu nghĩa gá
Nhà tuy nghèo nhưng đã trọn tin yêu
Chuyện chúng mình lãng mạn biết bao nhiêu
Khi vạt nắng ban chiều soi ngõ vắng
Thì có kẻ đứng chờ sau tre rặng
Nhả khói thơm lẳng lặng kết mơ màng
Em giả đò chân sáo lẹ bước ngang
Chẳng nhìn thấy anh chàng đang tư tưởng
Cơn gió thoảng đưa hương nhài về hướng
Vẻ thẹn thùa cảm ngượng mép mày râu
Rồi tới ngày hai đứa nhỏ dòng châu
Ôi thổn thức! Dưới bầu trời xa cách
Theo Cha Mẹ ghe chèo xuôi sông lạch
Vượt biển ngàn, đất khách gửi tấm thân
Lưu lạc đời, đường trắc trở định phân
Con thuyền cũ cắm cần nơi bến mới
Thêm mẻ lưới chuỗi sum vầy phấn khởi
Hạnh phúc tràn trề, ngợi nghĩ điều chi
Tình năm xưa đố vướng bận luỵ vì
Niêm quá khứ, những gì quăng cửa sổ
Bậu nào hiểu một lần duyên tao ngộ
Là tim ngàn lá đổ ngợp màu thu
Đêm hôm nay lòng chợt thấy mịt mù
Sương kết đọng hình thù Ai bảng lảng
Gợi ký ức sắt se luồn tâm trạng
Nghe ưu hoài loáng thoáng nỗi bơ vơ.
March 24, 2020
Tam Muội