thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1933)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1933)
Bộc Bạch Cùng Anh
Ôm ưu hoài thổn thức dưới hoàng hôn
Tiếng rả rích dập dồn trên mái ngói
Nghe lạc lõng liêu xiêu trùm một cõi
Chốn cô phòng trơ trọi nỗi niềm riêng
Gió lạnh lùa tâm trí bỗng ngả nghiêng
Ôi khao khát xích xiềng vòng tay ấm
Tấm vai rộng đỡ lau hàng lệ đẫm
Nụ nồng nàn chầm chậm kéo thật lâu
Dấu yêu ơi! Nhiêu đó rụng trái sầu
Cứ dai dẳng xiết khâu vào tấc dạ
Để xuân đến vẫn chìm trong băng giá
Xót canh tàn lã chã giọt trầm tư
Chuỗi nhớ thương nên vóc hạc lừ đừ
Đường tấp nập sao chừ vương buồn tủi
Chiều tan sở, lỡ vô tình mưa bụi
Hay bóng ngà đỉnh núi rọi quan san
Là bên song rưng rức hạt châu tràn
Đời thiếu vị khi đàn khơi lệch phím
Khảy nốt nhạc cho bầu trời tím rịm
Khúc bẽ bàng ngất lịm mảnh hồn đơn
Đọc dòng thơ nghèn nghẹn chút dỗi hờn
Dây oan trái chập chờn lên hai đứa
Mãi hướng vọng phương ngàn chờ kết nửa
Có thể nào liễu tựa ngọn trăng thanh?
Đấy bao điều muốn bộc bạch cùng anh
Đây là những mộng lành luôn gửi gắm
Đây là những đêm dài sâu thăm thẳm
Đấy bao điều đang gặm nhấm tim em.
March 20, 2020
Tam Muội
Giây Phút Tâm Tình
Anh thương em, năm tháng đã cùng anh
Vượt sỏi đá rồi lần ra biển lớn
Lắm bao phen hứng cuồng phong dữ tợn
Đẩy ngả nghiêng giữa bốn phía đùn mây..
Hai đứa mình tay vẫn chặt bàn tay
Cố chèo chống lướt dài qua nhấp nhố
Phút tĩnh lặng, kề nhau truyền hơi thở
Cạn nồng nàn khuây khoả, ấm tơ vương
Đêm mênh mông, loáng thoảng dãy hàn sương
Phả lành lạnh gợi buồn lên sóng biếc
Bốn đôi khoé tặng nhau nghìn tha thiết
Quyện hoà theo da diết nỗi bâng khuâng
Những tối mười sáu, bầu rực vầng trăng
Khoang thuyền đậu anh đàn, em hát nhạc
Giọng êm ả ngọt ngào ngân réo rắt
Say sưa đầy, chất ngất đỉnh đê mê
Gom tia ánh, bậu bạn dệt câu thề
Mượn lồng lộng chứng lời trao ước hẹn
Kéo ngọn lửa nấu nung ra thành nến
Hái lăn tăn gờn gợn điểm niềm tin
Mật chứa chan, yêu dấu gọi tiếng Mình
Tim gói trọn ảnh hình ôm ấp mãi
Dưới man mát du dương làn phe phẩy
Anh vuốt nhiều gửi đấy nghĩa tình chung...
V. Q. Em! Biển gió cứ lạnh lùng
Thuyền ta vẫn bập bồng xuôi sớm tối
Bến sông xưa còn chân trời diệu vợi
Mái chèo đưa vụt tới, cánh thời gian...
28/03/2020
Nguyễn Thành Sáng