Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1947)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1947)

Nỗi Đau Đớn Tột Cùng Bởi
Sự Tàn Nhẫn

Ngươi tàn nhẫn! Thiệt là ngươi tàn nhẫn!
Lương tâm người đã quẳng mất đâu rồi?
Mặc tình ai chỉ biết có ta thôi
Bắt cóc trẻ tìm nơi mua để bán!

Chẳng hiểu được khổ sầu dâng ngút tận
Kẻ mất con uất hận tím bờ môi
Nào mặt mũi, nào tiếng khóc, tiếng cười…
Để giờ đây cả đời ray rứt mãi

Giấc mơ màng thoảng nghe và thoảng thấy
Đứa con yêu run rẩy sợ ngồi kia
Sắc bơ phờ, lấm lét lén nhìn qua
Khe khẻ gọi mẹ cha ơi! Đến cứu…

Ngày lại ngày mang nỗi niềm đau đáu
Chim nhốt lồng, cá chậu hẹp đường bơi
Con thể nào? Con hỡi! Hỡi con ơi!
Ôi! Lo lắng từng hồi lay gan ruột

Sáng trưa chiều thẫn thờ ôm nức nở
Héo hon dần, vàng võ, sắc màu thu
Cả bầu trời phủ kín dãy âm u
Bước trĩu nặng, vật vờ theo ngọn gió

Còn đâu nữa lăn xăn hình bé nhỏ
Đâu để bồng, để dạy, để cho thương
Chỉ giờ đây da diết nỗi đoạn trường
Chầm chậm đẩy bào mòn trong tấc dạ

Hẻm lớn nhỏ, xa gần… đều gửi mắt
Cõi lòng thì tan nát bởi ngàn đau
Con hỡi con! Con ơi! Con ở đâu?
Có hay biết vạn sầu cha với mẹ…

Thời gian chậm lững lờ trôi lặng lẽ
Bao năm dài ngấn lệ ướp bờ mi
Cả trăm lần nhìn vóc vạc đứa đi
Lan man nghĩ những gì coi có giống…

Cứ như thế hình hài cùng chiếc bóng
Đứa thơ ngây bé bỏng mãi chập chờn
Mỗi độ chiều canh cánh dưới hoàng hôn
Tiếng não nuột kêu con từ sâu thẳm!...


1/12/2017
Nguyễn Thành Sáng


Nấm Mồ Hương Đêm

Sửu bán nghiêng nằm nghe chó tru
Ngoài song thất thểu bóng trăng mù
Đài xuân rộ chửa, sao thềm vẫn
Lành lạnh tê người, khản tiếng ru…

Dường như cây cỏ ở sau hè
Tranh luận thế thời…quá khắt khe
Nào đấy mưu mô, lòng xảo quyệt
Đây ngàn khổ mạng, tử lăm le

Chiến thuật bung lồng những ký sinh
Toàn cầu rung động…kiếp điêu linh
Vạn hoa quằn quại chờ cơn gió
Lớp lớp rụng rơi, tái tạo hình

Tinh vi cú vọ chẳng hề ngưng
Đậu mái đình kia, hể hả mừng
Phát sóng, loan truyền, tình bác ái
Nhân từ độ lượng…cảm tròng rưng

Đố biết cao xanh định lẽ gì
Ráp guồng luân chuyển để làm chi
Xây trời mở đất…nhiêu khê lắm
Âu cũng nghiệt oan tích luỹ thì…

Khuê các rèm treo, nhẹ gót hài
Tay choàng chiếc áo rộng vành đai
Nữ nhi lẳng lặng đi về phía
Khoảng trống cạnh hồ, nhỏ huyệt khai

Lấp mộ cỏn con, nhang khói mùi
Âm dương tiễn biệt…gắng tìm vui
Gửi niềm trắc ẩn cùng thiên địa
Trở bước mà đan khúc ngậm ngùi.


April 7, 2020
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm