Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1948)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1948)

Nàng Về Với Mảnh Hồn Đau

Nàng hí hửng hành trang lên thành thị
Bỏ quê nghèo dung dị tháng ngày qua
Vội vã quên những khoảnh khắc đậm đà
Bên Tía Má với bà con chòm xóm

Nàng khoác chiếc đầm nhung phơi lồi lõm
Đính kim tuyền đom đóm đậu nhành mai
Gót giày cao thêm bóng bẩy hình hài
Nét mộc mạc chân chai vùi dĩ vãng

Bầu lộng lẫy xa hoa đêm suốt sáng
Tập tễnh chìm ngả ngớn nhện mạng vây
Cợt phấn hương chén cạn chuốc vơi đầy
Buông sàm sỡ ngất ngây vòng âu yếm

Đoản truỵ lạc “hắc i vê” truyền nhiễm
Chóng dễ dàng đoạt chiếm trọn dung nhan
Nghiện xì ke ma tuý khổ luỵ tàn
Kiếp vất vưởng treo làn sương khói mỏng

Trời bảng lảng, tạ từ nơi võng lọng
Quay trở về trông ngóng được người thân
Mái tranh xưa kỷ niệm thuở cơ bần
Nay đổ nát, chết trân Nàng đứng khựng

Niềm ray rứt tảng băng chìa tay hứng
Trễ tràng ôi! Lững thững bước lũi lầm
Đã hững hờ xoá sạch khối tình thâm
Giờ sót lại mưa dầm tê buốt giá

Cuộc phè phỡn khiến Nàng rơi sa ngã
Tuổi xế chiều lã chã giọt ăn năn
Muộn màng không! Khi vết cắt thấm lằn
Đời cô độc trĩu oằn sâu tâm khảm.


September 11, 2019
Tam Muội


Về Thăm Chốn Xưa

Lão thong thả sắp hàng chờ mua vé
Man mác niềm, chạnh nhớ thuở năm nao
Cũng thỉnh thoảng ghé vào đây lặng lẽ
Nhưng khác hình xuân trẻ với dài râu...

Độ sung mãn, dạt dào muôn ý sống
Dưới trưa hè nóng bỏng, nét hiên ngang
Mặc khốn khó, gian nan, cuồng dấy động
Chí vững vàng chèo chống lướt thênh thang

Chàng thanh niên ấy, trầm ngâm ít nói
Nhưng mỗi lần ngõ lối bước thân quen
Đôi rực ánh bật đèn, duyên sáng chói
Trải ánh vàng dẫn tới sát bờ tim

Biết bao nét dịu hiền trao ngọt mật
Lắm vườn hồng phảng phất gió đưa hương
Vẫn bình thản theo đường xa thả bước
Hướng dặm ngàn cố vượt khỏi màn sương

Bóng phù vân nhẹ buông về khuất nẻo
Bỏ hồn xưa lẽo đẽo, chập chờn đây
Chầm chậm rung, lắt lay dường gọi réo
Âm vang buồn, thắt thẻo, tím trời mây...

Từ trong quầy chìa tay kèm mảnh nhỏ
Kéo miên man dừng đó, tạm phôi pha
Tờ giấy bạc móc ra, xong rời chỗ
Ghế băng ngồi, trăn trở, tiếp ngân nga

Mấy chục cây số, la đà lam khói
Xám mờ treo, rười rượi khối tâm tư
Chút nữa thôi vài giờ xe điểm tới
Biết ai còn! Để gửi lại thời thơ...


07/04/2020
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm