thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1950)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1950)
Nấm Mồ Hương Đêm
Sửu bán nghiêng nằm nghe chó tru
Ngoài song thất thểu bóng trăng mù
Đài xuân rộ chửa, sao thềm vẫn
Lành lạnh tê người, khản tiếng ru…
Dường như cây cỏ ở sau hè
Tranh luận thế thời…quá khắt khe
Nào đấy mưu mô, lòng xảo quyệt
Đây ngàn khổ mạng, tử lăm le
Chiến thuật bung lồng những ký sinh
Toàn cầu rung động…kiếp điêu linh
Vạn hoa quằn quại chờ cơn gió
Lớp lớp rụng rơi, tái tạo hình
Tinh vi cú vọ chẳng hề ngưng
Đậu mái đình kia, hể hả mừng
Phát sóng, loan truyền, tình bác ái
Nhân từ độ lượng…cảm tròng rưng
Đố biết cao xanh định lẽ gì
Ráp guồng luân chuyển để làm chi
Xây trời mở đất…nhiêu khê lắm
Âu cũng nghiệt oan tích luỹ thì…
Khuê các rèm treo, nhẹ gót hài
Tay choàng chiếc áo rộng vành đai
Nữ nhi lẳng lặng đi về phía
Khoảng trống cạnh hồ, nhỏ huyệt khai
Lấp mộ cỏn con, nhang khói mùi
Âm dương tiễn biệt…gắng tìm vui
Gửi niềm trắc ẩn cùng thiên địa
Trở bước mà đan khúc ngậm ngùi.
April 7, 2020
Tam Muội
Tâm Tình Gió Và Mây
Mây hỏi Gió Chàng! Buổi tối qua
Âm thanh giãy nhẹ dưới dòng kia
Động khua gợn nước loang dầy trắng
Rải rác khắp vùng, Chàng có nghe?
Giờ cận mé bờ muôn xác cá
Đủ màu, lắm cỡ nổi lềnh bềnh
Vật vờ gom chết theo làn sóng
Đợi lũ chim trời hoặc vớt lên...
Và Chàng có thấy mái che sương
Ở đó một đôi, bốn ánh buồn
Giọt nhểu in lằn thâm khoé vợ
Còn chồng sắc tím phủ hoàng hôn?...
Nàng ơi! Xuôi ngược khoảng không trung
Từ diệu vợi xa đến nẻo cùng
Hai đứa chúng ta niềm bát ngát
Non thề biển hẹn vẹn lòng chung
Sớm tối quyện nhau lướt dặm ngàn
Mắt nhìn tám hướng tận xa xăm
Làm sao chẳng thấy, không nghe nhỉ
Khi ảnh hình kia trải giữa tầm
Nhưng rồi cũng chỉ biết làm thinh
Trước những đổi thay với sự tình
Bởi cánh lững lờ, thân kết tụ
Phút giây ngắn ngủi, cõi mông mênh
Nay lại ngậm ngùi, nghẹn xót xa
Dịch Covid-19 hại người ta
Nầy do Thiên Định hay Nhân Định
Tạo Hoá trớ trêu hoặc chỉ là...
09/04/2020
Nguyễn Thành Sáng