điệu blues jazz cuối năm
Vẫn tiếng đại hồ cầm rất gần
đêm cuối năm, đường 18
thêm ly rượu nhỏ, quán Toulouse-Lautrec
nhớ bạn. Sáu năm, mất đi
những người bạn, có thêm những người bạn
và dòng sông Potomac vẫn êm trôi
có mùa nước lớn, có mùa hoa nở rực
tôi đang đi ven rừng cây khô tháng chạp
con đường vòng vắng người buổi trưa
như đã quen ghé qua tiệm sách cũ
vẫn những câu thơ của Prévert thời xa xưa
một thời mộng mị
"ngoài phố mùa đông
đôi môi em là đốm lửa hồng"
Sơn, đêm ngoài biển khuya
đâu còn thấy con dã tràng nào
qui nhơn, qui nhơn và tôn nữ...
giọng nói rất chậm, còn âm vang biển nhớ
bây giờ chỉ còn là bọt nước sủi tăm
Chỉ còn một mình ta lang thang cuối năm
với điệu blues jazz rất trầm, rất buồn, rất nhớ.