hy vọng.
Hy vọng.
Phố đông xưa, nay quạnh vắng
Trên trời cao mây lẳng lặng ngừng trôi
Dưới đất buồn mỗi mình tôi
Thẫn thờ thân liễu đơn côi đứng chờ
Định thần lại! Thật hay mơ?
Mà sao phố lại ngu ngơ lắng chìm
Ghế ngồi buồn bã nằm im
Quạnh hiu phố vắng trái tim nhão mềm
Bây giờ đâu phải ban đêm
Mà sao tĩnh mịch lắng êm thế này
Có lẽ phố đang cơn say
Con virus đỏ chạm ngay phố hồng
Bao giờ phố trở lại đông?
Chắc hẳn trời ấm ta không ngại ngùng
Mọi người cười nói vui chung
Phố đông rộn rã chập chùng xôn sao
Chẳng qua chỉ là ước ao
Ngày mai trời sáng biết bao vui mừng...
CH2