Poem logo
Poem logo
Tác giả: Hoài Khanh
Tác phẩm: Tổng số có 12 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
ngồi lại bên cầu
Tác giả:  Hoài Khanh

Người em xưa trở về đây một bận. Con đường câm bỗng ánh sáng diệu kỳ. Tôi lẫn trốn vì thấy mình không thể. Mây của trời rồi gió sẽ mang đi. Em - thì vẫn nụ cười xanh mắt biếc. Màu cô đơn trên suối tóc la đà. Còn gì nữa với...

những chiều tiếng súng
Tác giả:  Hoài Khanh

Trong chiều nắng mỏng phai tan. Cành nghiêng ngày xế điêu tàn dưới sâu. Tôi đi lặng một vũng sầu. Phất phơ hồn mộng biết đâu là mình. Sông rồi nước cũng lênh đênh. Mây rồi gió cũng bập bềnh dàn xa. Tay tôi bóp những chiếu...

bóng sương
Tác giả:  Hoài Khanh

Ngày sương thành phố dâng mùa. Bóng thu chìm tịnh cánh thưa khởi vàng. Tôi hoài trên bước lang thang. Yêu em vô lượng mà mang dại buồn. Tóc huyền đó lạnh như sương. Mắt huyền đó mộng bình thường không em. Mỗi đêm gió...

mầu lưu linh
Tác giả:  Hoài Khanh

Chim bay tàn bóng xa mù. Thôi sương ở lại đền bù tuổi tôi. Nằm đây lạnh suốt mặt trời. Hoài thương quá khứ đã ngùi phiêu linh. Phố xưa hồn đẫm lệ mình. Sông xưa triều đã lênh đênh mấy mùa. Nghe tàn cõi mộng hoang thưa...

ðâu mộng của tôi
Tác giả:  Hoài Khanh

Đã có một Hiroshima trong hồn trong máu trong mộng chúng ta đang yêu nhau trong ý thức của kẻ tội đồ. Vậy là trong chiếc bình tương lai của tôi. Nổ như một trái bom. Tôi mang những mảnh vụn làm hành trình. Về phía loài...

tương tư đất
Tác giả:  Hoài Khanh

Tặng Tuệ Sỹ. Người đi về đâu bóng đời hiu hắt. Ngọn đèn xưa ai thắp sáng bên sông. Nỗi niềm xưa ai canh cánh bên lòng. Có phải vì ngọn gió thu đông thổi mạnh? Đêm nay cơn mưa dầm lại đến. Đà một màu trăng trầm uất...

sẽ là gì trong một kiếp xa xôi
Tác giả:  Hoài Khanh

Ta là gió của nghìn năm xưa cũ. Tiếc huy hoàng một thuở trở về đây. Ta là nhạc của luân hồi chín kiếp. Hồn trầm luân thấm máu những bàn tay. Thanh âm nào một chiều xưa run rẩy. Môi hôn nào rợn ngợp giữa trời mây. Và...

nước mắt
Tác giả:  Hoài Khanh

Đã chết mùa thu em biết chưa. Anh không khóc nữa để mong chờ. Buồn không chở nỗi bao nhiêu nhớ. Rưng rức đâu từ vạn cổ sơ. Ngàn năm rồi chỉ một quê hương. Một tấm lòng thơ ứa đoạn trường. Em có bao giờ quên nhắc lại...

xin chào ðà lạt
Tác giả:  Hoài Khanh

Tặng Bùi Giáng và Phạm Công Thiện. Em ở đó với bầu trời mây núi. Mùa đông sương rờn trên má hoa đào. Linh hồn ta mấy mươi mùa của suối. Lạnh vô cùng không biết tự phương nao. Chân ta bước trên con đường trở lại...

xin chào đà lạt
Tác giả:  Hoài Khanh

em ở đó với bầu trời mây núi mùa đông sương rờn trên má hoa đào linh hồn ta mấy mươi mùa của suối lạnh vô cùng không biết tự phương nao chân ta bước trên con đường trở lại một lần xưa vi vút gió đầu cành sâu dưới đó lối mòn...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm