dãy thoát thương đau
Ái tình, danh lợi thế gian
Đều là những thứ buộc ràng thân tâm
Khiến cho bao kẻ lạc lầm
Gieo nhân khổ ải, tạo mầm thương đau.
Càng say, càng đắm, càng cầu
Càng vun, càng vén, càng sầu mà thôi
Nghẹn ngào lệ đắng bờ môi
Dạ ngao ngán dạ, lòng sôi sục lòng.
Gây bao tội lỗi chất chồng
Để rồi chẳng thoát khỏi vòng tai ương
Về đâu? Ở cuối con đường...
Ngả loài quỷ đói, ngả phường súc sanh
Ngả kia địa ngục sẵn dành
Bước thêm một bước là thành yêu ma...
Đều vì ảo tưởng cái ta
Đắm tham, chấp trước để mà họa mang.
Quay đầu tỉnh giấc mơ hoang
Về nương cửa Phật là đàng thoát nguy
Nương vào ánh sáng từ bi
Soi đường, dẫn lối mà đi nẻo lành
Tìm cầu những cái không sanh
Thoát vòng đau khổ vốn dành kẻ mê
Luân hồi muôn kiếp lê thê
Từ đây chấm dứt chẳng hề vấn vương.
Dẫu trong nhịp sống vô thường
Mà người tỉnh thức thoát đường tái sinh
Gióng lên khúc nhạc yên bình
Xóa tan đêm tối điêu linh phủ dày.
Sakya Sông Lam _ 03.08.2018