thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1967)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1967)
Lão Bán Vé Số Dạo
Lặng yên giữa dốc sương mù
Lão ngồi nghỉ mệt, thẫn thờ, chơi vơi
Đôi chân còi cọc rã rời
Đè lên gánh nặng, từng hồi băn khoăn...
Nghe tin lệnh mới vừa ban
Tập trung chống dịch để an sự tình
Mặt hàng kiến thiết tạm dừng
Phát hành nửa tháng, rồi chừng tính sao
Cơm ăn, nợ góp thế nào
Thuốc men rỉ rả cái đau bệnh già
Vợ xui mới trượt hôm qua...
Ôi thôi! Tứ phía chắc là chết luôn!
Lan man bất chợt dòng tuôn
Nhỏ buồn mệnh số đường trần hẩm hiu
Sinh ra con của nhà nghèo
Học hành dang dở, tí teo i tờ
Ai thời hữu phước, đỉnh mơ
Còn ta bạc phận vật vờ, nắng mưa
Nhọc nhằn, vất vả sớm trưa
Chắt chiu tích cóp mong vừa đủ chi...
Vé ngưng chẳng biết làm gì
Trước cơn virus, khắp bề khẩn trương
Khó khăn lây lất dặm đường
Giờ thêm tai ách, đoạn trường tâm can
Lửng lơ vạt xám che tầng
Thênh thang đứng gió, phủ màn âm u
Lão hờn, lão hận, lão thu
Cũng rồi tự lão nhẹ ru lấy mình...
16/04/2020
Nguyễn Thành Sáng
Phút Sa Cơ
Trong huyết quản chảy dòng Âu Lạc
Nên ẩn tiềm ngọn thác vọng ngân
Quê Cha đất Tổ muốn lần
Nghĩa ân đáp trả, lòng trân trọng lòng
Bỗng một sớm xuân phong luyến láy
Cánh thiệp mời Thầy dạy trường tư
Chẳng đắn đo, chút ngần ngừ
Hành trang thẳng tiến, định cư Sài Thành
Thuê gác trọ, ứng nhanh hội nhập
Cưỡi ngựa thồ, dáng dấp uy nghi
Trên bục giảng, dõng dạc thì
Dưới ong vò vẽ rầm rì ê a
Tưởng cuộc sống điệu đà thanh thản
Ai có ngờ vướng nạn dịch lây
Lịnh nghiêm đã bấy nguyệt gầy
Những đồng dành dụm, giờ mây khói rồi
Thân tứ cố phù bôi nghịch cảnh
Đành ngửa tay xin mạnh thường quân
Trót đang ngấp nghé ngũ tuần
Tóc sương muối bạc vẫn truân chuyên hoài
Góc Nguyễn Trãi mệt nhoài bởi nắng
Nhễ nhại người, cặp cẳng rung rung
Ngẫm đời luân lạc khốn cùng
Tương lai đổi dạng bịt bùng tối tăm
Trời chạng vạng đăm đăm cỏ lá
Chực lưng tròng…khách lạ tấp vô
Cảm thương hỗ trợ gói đồ
Gửi tiền đùm bọc, tặng khô phở bò
Ôi xúc động! Kẻ cho người nhận.
April 17, 2020
Tam Muội