Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1968)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1968)

Nỗi Niềm Chim Hoạ Mi

Đêm qua mưa gió ngập trời
Sáng nay hồng sẫm toả ngời thế gian
Tinh hương hoa sữa nhẹ nhàng
Thoắt chân rảo bước hành lang xem gì

Dường như lặng tiếng Hoạ Mi
Líu lo thánh thót mỗi khi kia mà
Sao Nàng chẳng chịu ngân nga
Kiệu rướt về nhà võng lộng lồng son

Ô kìa! Nàng những héo hon
Rũ lông ủ cánh gầy mòn xác thân
Nét châu lộ vẻ tần ngần
Vọng nơi diệu vợi hồi lần biếng ăn

Thấy nàng ta quả băn khoăn
Chuyện chi tỏ rõ điều chăng gợn buồn
Sầu đong rớt hạt mi tuôn
Nàng thời thỏ thẻ “Em luôn nhớ rừng

Phơi sương tắm nắng ngoài bưng
Cùng đám bạn từng sải cánh vòm xanh
Giờ đây ngự chốn vàng mành
Nhưng lòng hụt hẫng long lanh nghẹn ngào

Nhìn vầng dương ửng nghiêng chao
Sương khuya thấm lạnh khơi mào úa rơi
Chuỗi dài chồng chất nào vơi
Hoài niệm thuở thời âm hưởng phôi phai

Tròn câu thệ ước trúc mai
Với chàng sáo sậu tương lai dệt nhiều
Nào xây lầu ái phiêu diêu
Bên đàn chim chíp mỹ miều xinh xinh

Đêm sang rộn rã mái đình
Nghê thường vũ điệu rung rinh trống kèn
Bá quan hồ hởi ngợi khen
Hoạ Mi Sáo Sậu đượm men vợ chồng”...

Thôi ta đã rõ tấc lòng
Đưa tay mở cổng tầng không Nàng về
Biển mây rừng gió sơn khê
Tung hoành ngang dọc thoả thuê đời Nàng

Còn ta thổn thức chứa chan
Ngẫm suy số phận bẽ bàng oái oăm
Hướng ngàn trông ngóng xa xăm
Đớn đau khắc khoải tháng năm chẳng vừa

Sông Tương nước chảy lưa thưa
Đào hoa điệt lạc đong đưa phỉ nguyền
Nhất trường mộng mĩ hoà duyên
Thuỵ du khoảnh khắc vơi phiền đêm thu!


September 30, 2018
Tam Muội


Chuyện Tình Mây Gió

Từ nơi diệu vợi mịt mù
Thong dong ngọn gió chu du biển trời
Khi vui vỗ sóng gợn nhồi
Lúc trầm lặng ngắm, vườn phơi héo tàn...

Quạnh thâu sà thấp mơ màng
Trải lên lá cỏ điệp đàn du dương
Cảm thương, an ủi hàn sương
Đong đưa lấp lánh giải buồn đăm chiêu

Đồi cao phả nhẹ ráng chiều
Chập chờn sợi loé gợi điều nhớ nhung
Vờn cây rũ nhánh cành rung
Phôi pha héo hắt, nhựa chùn cơn mê

Rồi tiếp tục, cứ trôi đi
Đây đó thầm thì, khuây khoả nắng mưa
Tình cờ lướt đỉnh canh khuya
Gặp mây kết tụ hanh trưa lững lờ

Chơ vơ cõi lộng vật vờ
Hữu duyên tao ngộ, thẫn thờ, mênh mang
Phút giây đối diện ngỡ ngàng
Điệu đồng cảm khái, cung đàn ngân nga...

Giờ đây sớm tối đường xa
Êm đềm bậu bạn, đậm đà tơ duyên
Bềnh bồng, nhấp nhố cánh thuyền
Vượt ngàn hải lý về miền trăng sao

Hừng đông ấm áp, ngọt ngào
Chói chang chia sẻ, biết bao đượm nồng
Hoàng hôn tha thiết tâm đồng
Canh trường giá lạnh quyện hồn ái ân

Đêm thanh nguyệt toả không tầng
Tắm tia soi rọi, ửng vầng pha lê
Trao nhau tiếng hẹn câu thề
Hồng đào cạn chén, lê thê nghĩa tình...

Dẫu biết rằng, đôi chúng mình
Bên gom vạn hạt, trĩu hình để rơi
Phía bay thấm mỏi, rã rời
Lần tan khuất dạng vào nơi tít mờ

Chẳng còn dào dạt ý thơ
Chẳng còn dệt mộng giữa bờ ái yêu
Chỉ bầu tĩnh mịch, đìu hiu
Nỉ non tiếng dế, liêu xiêu bóng tà

Nhưng say vẫn mãi bởi là
Sinh sinh diệt diệt, la đà phù vân
Rồi đây cũng dưới ánh vàng
Ước nguyền chuyển kiếp Ta Nàng - Gió Mây...


17/04/2020
Nguyễn Thành sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm