Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1969)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1969)

Một Thời Mãi Nhớ

Đêm bây giờ nhạt nhẽo ánh trăng suông
Ngày bỏng cháy bươn đường mong đở khát
Rạng thẫn thờ, sầu sương rơi nhẹ hạt
Hút tan dần lặn mất trốn về đâu!

Mới hôm nào dào dạt mảnh hồn sâu
Nẻo vạn lý, vó câu tìm hướng đẳng
Thế mà nay đắng trào nơi cổ ắng
Chuỗi thu tàn lẳng lặng ngắm mây giăng

Cõi lạnh lùng tràn ngập cảnh mơ chan
Chim lữ thứ trời xa vùn vụt lướt
Tiếng âm hận nghẹn lên từ biển nước
Rồi ngân vang vươn vượt trải hằng hà

Cánh bay buồn, ngoảnh lại, giọt mưa sa
Bầu ảm đạm, bóng tà ru giấc ngủ
Để mặc tình cuồng phong gầm vần vũ
Tả tơi vàng héo rủ rụng rơi dòm!

Sậy bên bờ co rúm dáng teo nhom
Chẳng lúc lắc, thu mình qua mấy độ
Nỗi tức tưởi dõi xem ngàn lá đổ
Chỉ chạnh hờn dám nhẹ tiếng ngân tim

Ôi! Tan tác, đau thương để lại niềm
Lưu dấu mãi tấc lòng trăm mối nhớ
Cả khung trời tối sầm từ một thuở
Hai cửa nhà đóng lại rót men say

Nửa dật dờ, nửa tỉnh khóc tan phai
Nhìn giãy chết âm thầm trong cô lẻ
Dòng máu hồng tuôn rơi chìm quạnh quẽ
Tháng năm dài bán rẻ cuộc đời xa!


Nguyễn Thành Sáng



Những Dòng Tiếc Nuối

Niên học cuối đàn chim non phấn khởi
Như bung lồng chờ đợi chuỗi thiên di
Tiệc liên hoan trửng giỡn chẳng thiết gì
Cả lớp trưởng...nhất nhì kiêm phá phách

Rồi oàm oạp sóng chia ra từng mạch
Kẻ quân hành, đứa xách bị về quê
Đấy kiệu xe pháo rộ thoả nguyện thề
Đây xuất ngoại hả hê cùng gia quyến

Cuốn nhật ký lưu hàng tên uyển chuyển
Tím màu sim mực quyện nét hồn nhiên
Chút bùi ngùi thổn thức chực luân phiên
Luồn huyết quản ngược miền khơi se sắt

Trường nội trú bỗng đìu hiu im bặt
Thiếu nói cười, gay gắt, chọc ghẹo nhau
Lúc hơn thua ẩu đả đến nát nhàu
Hoặc hí hửng thuộc làu câu tán gẫu...

Ôi kỷ niệm! Vấn vương hoài khắc dấu
Thủa xuân thời những hậu đậu ngây thơ
Bày đặt yêu, man mác ngắm khung mờ
Ngồi ươm mộng, phạc phờ trông trời sáng

Tim nhoi nhói khi lam chiều bảng lảng
Phút thẫn thờ khệnh khạng dưới nhá nhem
Kẹo, mứt, me...để trước cửa...chả thèm!
Buông cắc cớ, lệ tèm lem hờn dỗi…

Đêm vắng vẻ thư phòng buồn bó gối
Vẳng rì rào gió thổi lạnh ngoài song
Mà nghe sao thương nhớ gợn tấc lòng
Dường hạt bụi rớt tròng cay khoé mắt.


April 18, 2020
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm