thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1975)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1975)
Hỉ Hả Cuối Tuần - 6
Chừa hết tật, mãi dễ ngươi
Cũng bởi “năm mười”, lúc nãy mà ra
Trên kia hỉ hả nguyệt tà
Ngọc Hoàng lã chã, giọt sa giọt sầu
Than ôi một đấng mày râu
Giờ đây lem luốt từ đầu đến chân
Tỏn lí nhí, nhưng đến gần
Kề vai điệu bậu, đi lần trong đêm
Choàng tay câu chặt vai mềm
Bước chân chữ x ngả nghiêng, mòng mòng
Chập chờn thương nghĩa vợ chồng
“Thần điêu đại hiệp” trải lòng...Chút chu
Thênh thang gió kéo vụt vù
Mé vườn rậm rạp lắc lư nhánh cành
Bóng đêm như thể “Tặng chàng”
Từng cơn non nỉ dế mèn đâu đây
Tỏn à Tỏn...Tui hổng có say
Chỉ hơi đa đã trong nầy mà thoai!
Một hồi về tới nhà roài
8888 cứ thoải mái...Để tui...Tự nằm...Hì!
Nói xong nhẹ vuốt cằm “Nàng”
Ai dè quợ 8888 hầm hầm thụt lui
Ông té ướt nhẹp...Lỡ rùi...
Vậy mà cứ mãi cừ cừ....Tui quê
Hậnnn cái mửng, thích mần hề
Luống khi cuộc sống tứ bề nhiễu nhương
Ghétttt được ổng, chọc dặm đường
Dịu xoa vết cắt, chữa thương lặng lành…
April 20, 2020
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội