thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1980)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1980)
Gửi Chàng Thi Sĩ
Thiếp với chàng há đặng chữ nợ duyên
Nên dẫu biết cũng thuyền rong cửa biển
Mà không thể một lần chung trực diện
Hận cơ trời xui khiến bể tang dâu…
Đã bấy niên thầm dõi bóng Nguyệt Lầu
Lời tự thán dưới bầu đêm cô độc
Dụng chén tửu, bút nghiêng, hàm ý ngốc
Chờ đợi gì…huê mộc chẳng mùi hương
Luống canh tàn trằn trọc bởi vấn vương
Cùng tri kỷ tuyến đường ung dung bước
Đem tài mọn hầu mong ngày có được
Đồng tịch đồng sàng, trước ngặt bão giông
Hoặc chỉ cần khắc lậu thoả ngóng trông
Để lững thững cõi phiêu bồng tình ái
Dù núi cách, sông ngăn, nhiều chướng ngại
Người luôn đầu sóng, kẻ mãi chân mây
Thì đủ làm ấm dạ thưởng ngất ngây
Xoá tuyết lạnh, dựng xây huyền mộng cát
Tuy tích tắc rồi nương theo nước giạt
Còn lại tiêu điều, bát ngát bọt giăng…
Ôi nao lòng! Tha thiết vọng ánh trăng
Đành phải điệu hàn băng oằn trĩu nặng
Can tràng tấc đoạn, sầu riêng đằng đẵng
Nhục chí thi hào, lắng đọng thơ văn
Nguệch ngoạc đôi dòng, cộng chút ăn năn
Câu thiển cận, cố dằn, đừng buông thả
Nắng rực rỡ sẽ soi đều gốc mạ
Đến đúng mùa vạch lá trổ ngàn bông.
April 15, 2020
Tam Muội
Vẫn Lần Theo Bến Đợi
Ngày sớm tối bên lề hiu hắt nắng
Dạ u hoài canh cánh vọng về xa
Mối tơ lòng tha thiết mãi ngân nga
Chuỗi réo rắt la đà lay héo rũ...
Đêm sương lạnh, lạnh vo tròn trăn trở
Dã dượi hồn, vàng võ giấc cô miên
Lất phất nhành thỉnh thoảng giũ mờ hiên
Xào xạc thoảng, gợi niềm thu man mác
vương vấn nhớ, đỉnh dâng trào chất ngất
Luyến lưu dài rung lắc quả sầu yêu
Quạnh chơ vơ thả gót dưới mây chiều
Thơ thẩn bước, liêu xiêu bầu tĩnh mịch
Tim gợn sóng cuộn im lìm thin thít
Vòm không mưa, rả rích tợ từng cơn
Âm thanh buồn loáng thoáng rải hoàng hôn
Hình ảnh bóng chập chờn xuôi lặng lẽ
Tình ngang trái khiến mang mang ngần ấy
Để tháng ngày tê tái dậy bâng khuâng
Ước hẹn nguyền ấp ủ tận tâm can
Ngăn cách nẻo dặm ngàn lay điệp khúc
Có những lúc nghe ngập tràn day dứt
Mộng chan hoà, đáy vực rẽ chia đôi
Xám lững lờ che phủ kín chơi vơi
Trăng tình ái ngậm ngùi rơi đỉnh núi...
Hôm qua Nàng gửi, bài thơ rười rượi
Ta cảm say tiếng nói của lòng Nàng
Dẫu khung trời bảng lảng khói sương giăng
Hồn vạn kỷ vẫn lần theo bến đợi...
20/04/2020
Nguyễn Thành Sáng