Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1984)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1984)

Gót Hồng Năm Xưa

Nhả khói thuốc bên ly cà phê đắng
Buổi chiều tàn ánh nắng cũng nhoà phai
Chợt thẫn thờ vương vấn bóng hình ai
Dáng tha thướt áo dài ôm thon nhỏ

Mắt lúng liếng nụ cười duyên còn đó
Tai thầm thì “cuối ngõ đợi chờ anh”
Lòng xuyến xao mơ được giấc mộng lành
Cùng vóc ngọc vòm xanh chim xoải cánh

Chuỗi hạnh phúc nồng nàn như trăng mảnh
Soi gian trần, lóng lánh hạt sương đêm
Thuyền yêu đương lả lướt dưới êm đềm
Ngọn lất phất ru mềm bờ tóc rối

Bao ngây ngất khi môi kề hôn vội
Nàng thẹn thùng đổ tội sợ Mẹ la
Nét hồn nhiên khiến rụng trái là đà
Ôi đắm đuối! Ngân nga bài vọng cổ

Nhưng cuộc sống đã làm Ta tỉnh ngộ
Bậu sang cầm pháo nổ rộn ràng thôn
Tim sững sờ lời chẳng thốt thành ngôn
Yêu dấu hỡi! Dập dồn cơn sóng dữ

Đành phiêu bạt mong nguôi dần quá khứ
Biển mênh mông chân lữ thứ thăng trầm
Nuốt nghẹn ngào đang thổn thức dư âm
Do tay trắng lặng thầm mang tủi nhục…

Bấy đằng đẵng ngậm ngùi chan uẩn khúc
Hôm tình cờ ngoạn mục phố người đông
Gặp hoa xưa loáng thoáng nhạt sắc hồng
Con bốn đứa vợ chồng chừ tan rã

Em nức nở từng hòn lăn xuống má
Nát câu thề hậu quả bởi vì đâu
Giọt mưa rơi hay giọt lệ ngân sầu
Mà day dứt phả mầu xam xám quyện.


December 11, 2019
Tam Muội


Vướng Sợi Tơ Tình

Kể từ độ biển cuồng, dâng sóng dữ
Khắp bốn bề gió hú dậy cuồng phong
Bao mảnh nan tan tác, giạt long đong
Màn ảm đạm thinh không trùm khắp nẻo...

Vườn xuân mộng, nắng hồng thưa loãng chiếu
Bỗng chuyển mình tiu nghỉu trước đùn mây
Sắc mơ đan chan chứa vị men say
Biến ủ rũ, kéo dài cơn hụt hẫng…

Em vẫn ở đây! Còn anh xa vắng
Bánh xe đời lăn bánh chở người đi
Vào dặm ngàn tít tận, cánh thiên di
Bỏ chuỗi ấm, thầm thì muôn yêu dấu

Khiến từ đó góc trời bên đau đáu
Hướng thênh thang, bóng bậu mịt mờ chim
Phía lênh đênh nhấp nhố mỏng manh thuyền
Giữa bát ngát ngả nghiêng, chèo mệt mỏi

Có những chiều ánh đưa bầu diệu vợi
Kẻ quán lề, rười rượi luyến lưu hương
Dưới lững lờ, bảng lảng khói lam sương
Nỗi vương vấn gợn buồn sâu tấc dạ

Thầm tự hỏi giờ nầy nơi chốn đó
Em có còn nhung nhớ, nghĩ về anh
Có chạnh lòng man mác phả thâu canh
Lời non nỉ cung đàn xưa thân ái?

Còn ở anh! Có nghe và đã thấy
Hồn của em đứng đấy giữa đìu hiu
Nghe tiếng em thỏ thẻ trách thật nhiều
Sao anh lại nỡ gieo niềm ấp ủ?

Để lặng lẽ, hơn nửa đời trăn trở
Tím ai hoài, lối ngõ, thẫn thờ mong
Mới năm kia phận số phải lấy chồng
Mà ôi hỡi! Tận cùng không quên được...


23/04/2020
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm