vạc gọi đàn
Có những chiều buồn bên suối mơ
Nhớ em, ta dệt vội vần thơ
Gởi người năm cũ ngàn lưu luyến
Thông reo vi vút điệu mong chờ.
Thương nhớ dậy lòng...thương nhớ ai
Thơ thẩn mình ta suốt canh dài
Bóng trăng chênh chếch trên màn lá
Con nước trầm buồn, nước nhớ ai?
Ta nghe tiếng cuốc lạc mất nhau
Ai oán ngân nga giọng thương đau
Bao giờ gặp lại người năm cũ
Cho thỏa yêu đương trúc quyện đào
Đời vắng em rồi, say với ai?
Còn ai vá lại mảnh đêm dài?
Còn ai trao ánh tình tha thiết?
Còn ai chung dệt mộng tương lai?
Màn sương giá lạnh buốt vai gầy
Em ở phương trời, ta ở đây
Vũ trụ mông mênh...đời xa vắng
Dường như đâu đó vạc gọi bầy.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 623 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|