Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1987)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1987)

Nỗi Niềm Thương Nhớ

Mưa lất phất vành hiên nhỏ giọt
Vật vờ rơi theo gió đong đưa
Ta ngồi thao thức dưới khuya
Bỗng nghe tấc dạ xót xa, não nề!

Ai nỡ đẩy ánh thề khuất núi
Để khung trời tăm tối phủ vây
Lang thang dãy xám vầng mây
Lững lờ trôi đến phủ dày không gian

Từ đâu đó nỉ non ếch nhái
Ọp ẹp kêu, cứ mãi từng cơn
Phải chăng khóc rụng mảnh tròn
Hay than cùng kẻ đêm đơn nhớ người

Nước lênh láng kéo lôi mảng rác
Chầm chậm trôi vỡ nát lều phều
Tả tơi chìm mất bao nhiêu
Bao nhiêu tan nát bấy xiêu nỗi sầu

Phập phình vách ở đâu vọng đến
Lúc nhẹ nhàng, lúc lớn theo giông
Tợ như sóng vỗ bập bồng
Âm ma của nước, tím lòng mỏng manh!…

Bao phơi trải loang nhanh vào trái
Khiến lòng ta tê tái, vấn vương
Tình yêu cách trở ngàn phương
Lại thêm cầu gãy…ôi! buồn làm sao

Nào êm ả, ngọt ngào yêu dấu
Nào những chiều đau đáu con tim
Ôm tròn da diết nhớ em
Trầm ngâm khoảnh khắc, lim dim thả hồn

Những buổi hoạ dập dồn rung cảm
Phả ánh vàng đến tận tâm tư
Trải niềm qua mấy vần thơ
Như thầm khẻ hỏi…em ờ! Hiểu không?

Tận sâu thẳm cõi lòng ôm ấp
Nghĩa đá vàng xây đắp thiết tha
Chỉ buồn lóng lánh trăng ngà
Thời gian lặng lẽ khuất tà về đâu…


12/6/2018
Nguyễn Thành Sáng


Tiếng Tơ Lòng

Mây lổm ngổm xám mầu giăng phủ
Tiếng chim chiều, gió hú, buồn thêm
Võng tre vắt vẻo bên thềm
Lim dim trải mộng êm đềm thoảng đưa...

Hồ phẳng lặng nắng vừa dịu xuống
Túp lều xinh với ruộng hoa nhài
Có đôi oanh yến khoan thai
Dìu nhau sánh bước, hình hài thong dong

Hương phảng phất như thòng xuân tiết
Nghe dạt dào mãnh liệt yêu đương
Nam hoan nữ ái miên trường
Ngả nghiêng hồn phách, triều cường dâng cao

Thiếp cạn chén ngọt ngào thoả vọng
Chàng thưởng tình ngập bóng trăng thanh
Rèm buông ôn kiếp độc hành
Đắng cay dầu dãi, bức tranh thuở thời

Tay ve vuốt lả lơi lọn tóc
Khăn nhẹ nhàng hứng ngọc rưng rưng
Lời đan tha thiết chẳng dừng
Nguyện thầm Lão Nguyệt chớ đừng khắt khe...

Luồng sấm sét chớp loè khung cảnh
Mưa nặng bông lành lạnh cõi lòng
Phải chăng tơ tưởng hoài mong
Tương phùng hợp cẩn, cùng rong ruổi thuyền?

Nên Vu Giáp phỉ nguyền giây phút
Nỗi say mê vùn vụt đỉnh tầng
Tiên bồng bay bổng lâng lâng
Viên sầu giọt tủi lần nâng đáy mồ?

Ôi thực tế! Duyên đồ khập khễnh
Để tháng ngày ôm mệnh khổ đau
Cô đơn dòng lệ ướt nhàu
Nhớ thương da diết dàu dàu ngọn non

Bút nguệch ngoạc há tròn con chữ
Gửi tâm tư chất ứ muộn phiền
Chỉ hồng hun hút vô biên
Luỵ vương tự khúc đến miền Lạc Âu.


April 24, 2020
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm