nghẹn trăng sương
Nghẹn Trăng Sương
Nhấp nhố sông ngang một bóng đò
Sớm chiều đưa rước lữ hành qua
Tới lui cứ vẫn hoài luân chuyển
Giây phút thôi bơi chỉ cuối tà...
Nắng mưa thay đổi xá hề chi
Phận kiếp lênh đênh mãi cũng vì
Tạo hoá an bày trao sứ mệnh
Nối liền ngăn cách chuyện về, đi
Để kẻ bôn ba với những lần
Trầm ngâm, nghĩ ngợi muốn dừng chân
Thì kia lối cũ luôn chờ đợi
Mệt mỏi quay lưng trả dặm ngàn...
Cảnh người, sự việc lớn vòng tay
Hỗ trợ cho nhau đượm ý đầy
Rộng mở, bao dung nào sợ mất
Chuỗi đời gom đọng dưới trời mây!
Chỉ có tơ duyên trọn thắm nồng
Chẳng buồn tuyết trắng phủ rêu phong
Vườn xuân hoa nở đầy hương ngát
Êm ả thuyền xuôi, đậu bến lòng
Hoặc là bất hạnh, tình dang dở
Héo hắt yêu thương lịm góc sầu
Lặng lẽ Bá Nha hình khóc bạn
Đập đàn hơn để bởi còn đâu?...
Hữu duyên vạn kỷ, dấu Uyên Ương
Ngang trái phù vân đẩy đoạn trường
Bến nước Tiêu Tương niềm thống thiết
Lững lờ năm tháng nghẹn trăng sương...
30/04/2020
Nguyễn Thành Sáng